Nhu Phong đọc sẽ thấy việc hai người “không sạch” là lẽ bình thường,nhưng nếu đic sẽ cho ta thấy cái nhìn rõ ràng về kiếp sống của hai anh chị, đồng cảm hơn.
NHU PHONG
Tác giả: Tiểu Hồ Nhu Vĩ
Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, nữ cường x nam mù, ngược nhẹ, bẻ cong thành thẳng, HE
Tình trạng: 65 chương và ngoại truyện
Lược dịch lời tác giả:
– Với quan điểm “Tôi yêu em, chẳng liên quan gì đến giới tính”, bộ này không xếp hẳn vào BG (nam x nữ) hay BL (nam x nam), cũng không có việc bẻ cong hay uốn thẳng. Tôi hy vọng sẽ có ngày LGBTQIA không còn là một tag riêng biệt. Thế giới này vốn dĩ không bình đẳng, nhưng tình yêu vẫn đem đến cho chúng ta hy vọng ngang bằng.
– Bối cảnh truyện là mô phỏng Nam triều, trừ nam nữ chính thì một số nhân vật phụ đều có nguyên mẫu trong lịch sử.
Mình rất thích quan điểm: tình yêu không liên quan giới tính, chỉ vừa khéo người kia mang giới tính đó thôi. Thế nên khi gặp bộ này thì vô cùng hài lòng vì tác giả chăm chút cho các nhân vật nam-nữ, chính-phụ ngang nhau, không hề bôi xấu, khinh rẻ hay tô vẽ quá đáng bất cứ ai. Những điều họ bỏ ra, nhận lại hay đánh mất đều là kết quả xứng đáng.
Nhưng đương nhiên suy nghĩ mỗi người mỗi khác, bởi vậy vẫn xin chống chỉ định cho các nhóm độc giả như anti BL hay cuồng nữ quyền hay hủ cực đoan. Nếu đã có thành kiến thì xin vui lòng đi vòng qua, chúng ta không thuộc về nhau, đừng giày vò nhau người nhé :>.
Nhu Phong, Nhu Phong. Êm dịu, thanh tao. Cuộc đời được định sẵn trong nhung lụa vàng son tới tận cùng. Có thể nói cả quãng niên thiếu sống trong cõi thần tiên chẳng nhuốm chút bụi trần dù đương trong thời loạn lạc. Chàng là con út không phải mang gánh nặng nước nhà, được cha mẹ, anh trai lo từng chút, được vương cưng chìu. Đáng ra theo ý trời, cuộc đời của chàng sẽ luôn như vậy, nếu chàng không vùng dậy từ cõi chết, làm một khối tử thi đầy độc, còn y nguyên tri giác, và linh hồn bất kham. Tại sao phải dậy? Trong thời cuộc loạn lạc này, vì để chàng cả đời vô lo, anh trai đã mang thuốc độc tới tận miệng rồi kia mà? Sao lại dậy? Lê lết tấm thân tàn tạ đi tìm kẻ chí dương nương nhờ luồng dương khí mà sống như hàng sâu bọ hèn kém. Là may mắn vì chỉ cần có họ chàng sẽ bất tử hay là bất hạnh cho tấm vải gấm trắng thánh khiết nhuốm đầy máu đen tanh hôi? Điều gì đã thúc đẩy chàng, quãng đường phía sau một màu u tối sẽ có một kẻ chí dương sưởi ấm chàng, liệu có đủ?
Loạn thế sinh người cõi âm. Trương Thúy Nga mừng vì loạn thế. Người đó đã tới bên nàng. Cận kề bên nhau. Lúc sống, nàng không đủ tư cách, may là khi chàng chết, nàng có thể tới gần. Hạng bần cùng dưới đáy nhân gian như nàng gặp được người kia là điều ông trời ban ân, là ông trời nhân từ cho kẻ sống chui dưới cái lưới trời đó. Chàng nhớ chứ? Hẳn là không. Chàng yêu thương hết lòng vì kẻ khác tới lúc chết rồi vẫn vậy, ý định của chàng, nàng hiểu chứ. Nhưng nàng chẳng thể từ bỏ chàng đi. Cứ khiến chàng phụ thuộc nàng đi, ngày tháng còn lại trộm được lúc này hay lúc ấy.
--------------------------------
Tôi không muốn review tình tiết truyện nên sẽ chỉ nếu quan điểm cá nhân khi đọc. Truyện không dài nhưng đầy dư vị. Từng chương đều bay bổng theo cách của nó, truyện có yếu tố huyền huyễn, tinh linh, mang sắc màu ảm đạm của chiến tranh nhưng lại không nặng nề khó thở, vẫn ẩn trong đó nét tươi tắn ý nhị. Truyện về tình yêu giữa hai người có chết cũng mong người kia còn “sống”, về tình cảm đau đáu khôn nguôi. Đến cùng mình thấy rất rất hạnh phúc đúng tinh thần HE của bộ truyện.
Cốt truyện mới lạ và rất rất hay ho. Bối cảnh thời loạn lạc, hai phương nam bắc xưng vương đều muốn thôn tính lẫn nhau, thây chất thành đống, máu chẳng đỏ nổi nữa. “Vài tháng trước Ngô vương Tiêu Tử An dụng kế đánh bại Trừng vương, huyết tẩy Kiến Khang, để lại hàng đống thi thể xếp chồng như núi trong thành. Bởi thế, ngay cả bùn đất dưới chân cũng bị thấm máu đen, mãi đến nay vẫn chưa tan bớt. Thốc ngang đường là âm phong gào rít, tiếng thê lương the thé sướt qua tai, đâu đấy như lệ quỷ thổn thức.”
Nghe nói, Trừng vương sẽ tạo phúc cho dân, Ngô vương bạo ngược thành tính, đáng phải bị trời phạt. Nhu Phong muốn giúp Trừng vương một vì tình cảm khi xưa, hai vì yên tâm ngài sẽ báo thù rửa hận được cho mình, có thể có một cảnh thái bình cho muôn dân. Thúy Nga giúp Nhu Phong vì yêu. Lửa tình giữa đôi bên lại chẳng hề kém cạnh, dù âm ỉ hay nồng nhiệt, dù có kẻ đau rát vì thế nhưng sau cùng cả hai vẫn được sưởi ấm cho nhau. Yêu đương không kể tới giới tính, không kể tới thời cuộc, tình yêu đến phải đón nhận thôi. Dù sống tăm tối, nhơ nhuốc nhưng họ có thật sự chỉ là rác rưởi? Không họ vẫn là con người, họ vì những lý do khác nhau nhưng vẫn còn “sống” còn yêu còn tình nghĩa, còn là con người.
Cách sắp xếp tình tiết truyện vừa đủ gợi mở để độc giả theo dấu
Đọc truyện tại: https://truyen5zz.com/nhu-phong
Bình luận