Quỷ Dạ Xoa của Hắc Khiết Minh thì mình không bàn nhiều, tuy ngắn mà đầy đủ nội dung, tâm lí nhân vật, có chút thịt nữa.
QUỶ DẠ XOA
Tác giả: Hắc Khiết Minh
Thể loại: Huyền huyễn, kiếp trước kiếp này, cảm động, HE.
Tình trạng: Edit hoàn
Giới Thiệu
• Quyển thượng:
Hắn không nên tiếp cận nàng.
Hắn là quỷ quái ẩn núp dưới đáy của bóng tối,
Hèn mọn, đê tiện, dơ bẩn. . . .
Vì trốn tránh, hắn đã chọn quên đi tất cả . . . . Cho đến khi gặp nàng,
Nàng giúp hắn tìm lại tôn nghiêm, học được cách mỉm cười.
Trong vực sâu u ám không đáy kia, chỉ có nàng là tất cả.
Nếu là vì nàng, cho dù bị ánh mặt trời chói chang đốt cháy, hồn bay phách tán, hắn cũng cam lòng.
Hắn muốn có được nàng, bảo vệ nàng, độc chiếm nàng,
Bởi vậy hắn khát vọng sức mạnh, tin vào lời mê hoặc của Vu nữ.
Ai ngờ, khi hắn có được sức mạnh lại để mất nàng. . . .
• Quyển hạ:
Nàng không nên tiếp xúc với hắn.
Nàng là người bảo vệ ở thôn Vu Hịch.
Bảo vệ phong ấn kết giới là trách nhiệm của nàng.
Nàng vẫn luôn cô đơn, cho đến khi gặp được hắn.
Tuy rằng biết người không nên làm bạn với quỷ,
Nàng lại không kìm chế được mà vươn tay ra với hắn.
Hắn là người duy nhất trên thế giới này thực sự quan tâm nàng,
Quãng thời gian trong rừng rậm sương mù ấy tốt đẹp mà đơn thuần, chân thật lại phức tạp,
Nàng muốn ở bên hắn, nhưng không thể,
Vì cứu hắn, nàng quyết định để hắn đi, mặc dù điều đó có nghĩa rằng nàng sẽ phải cô độc cả đời……
------
???? Có lẽ đây là truyện có nam chính thảm nhất mà mình từng đọc. Nam chính Dạ Ảnh – xuất hiện với vẻ bề ngoài là một con yếu quái hèn mọn, yếu kém, còn dơ bẩn hôi thối nữa. Ở giới yêu quái có chia giai cấp, thì nó chính là cấp bần cùng, ngay cả những con yêu quái yếu kém khác cũng không thèm để ý đến nó, không ai để ý đến sự hiện diện của nó. Nó như là một con thú hoang dã hèn hạ, nó yếu đuối đến nỗi không thể tự giành ăn cho mình, đó chính là lí do tại sao nó gầy gò, thảm hại như một con quỷ đói. Mặc dù vẻ ngoài hạ cấp như thế nhưng trong nội tâm nó cũng có những niềm khao khát. Kể từ khi gặp cô, nó đổi mình.Từ mở lòng, cho đến yêu thương, cảm xúc trong nó cứ biến hóa theo từng ngày nhờ những hành động nhỏ mà ý nghĩa to lớn của cô. Từ một con quỷ trốn chui trốn nhủi trong bóng tối, giờ đây nó muốn thành một người mạnh nhất để bảo vệ cô. Thế nhưng, đến lúc có được sức mạnh, nó lại quên mất người mà nó yêu thương, lại tự tay sát hại người đó.
???? Trái ngược với nam chính thê thảm, nữ chính – Tử Kinh là một người con gái dịu dàng, là người biết nghĩ đến những người xung quanh, là người xứng đáng có được một cuộc sống hạnh phúc, nhưng cô lại là “người được chọn”. Nhiệm vụ của cô là phải canh giữ khu rừng này, cô có nhiệm vụ phải thờ cúng và “đóng cửa” kết giới đúng lúc. Cô sống một mình gần khu rừng đáng sợ nhưng cô lại thấy vẻ đẹp của nó, cũng như cái vẻ đẹp mà cô thấy ở Dạ Ảnh. Tử Kinh là người đầu tiên coi Dạ Ảnh là bạn, đối xử với nó như một con người. Cô dạy nó những điều mà con người hay làm, cô cho nó đồ ăn, đồ vật, cô tắm cho nó, cô “vỗ béo” nó lớn lên, cô bảo vệ nó, và cũng đem lòng yêu nó. Không biết cô đã yêu nó nhiều bao nhiêu mới có thể chấp nhận cuộc sống đơn độc mà ở lại nơi này, chỉ để đổi lấy một cuộc sống yên bình cho Dạ Ảnh. Cô muốn nó sống hạnh phúc, cô bảo vệ nó, cô yêu nó, thế nhưng khi nó có sức mạnh, nó quên mất cô, chính tay nó sát hại cô. Vì yêu mà hận, có lẽ nỗi đau đó quá sâu sắc cho nên cho tới kiếp sau cô cũng không muốn mở lòng mình nữa.
???? Kết thúc quyển Thượng là một kiếp của Tử Kinh. Quyển Hạ Tử Kinh được chuyển kiếp, quên đi tất cả những nỗi buồn của thế giới kia đi, xã hội thì trở nên hiện đại, còn Dạ Ảnh, anh sống trăm năm với một lỗ hổng trong lòng không sao lấp đầy được.
????
Bình luận