"Thứ Dân" là truyện hay thực sự đọc cuốn hút kinh khủng, bạn nào team thích ngược có thể thử, nữ chính ngầu mà đời nàng gặp cái thằng hèn trong khi nam phụ thì xuất sắc.
THỨ DÂN
Tác giả: Tha Dữ Đăng
Thể loại: Cổ đại, cung đình, ngược tâm ngược thân, siêu cẩu huyết, HE
CP: Công chúa × Tội thần
Tình trạng: Convert
Review bởi: Kam Linh
Chỉnh ảnh: TMM
Bộ này ngược level cao, đọc tức anh ách muốn đập bàn đập ghế bỏ truyện nhưng vì văn hay quá, cuốn hút quá, tò mò quá nên lại tiếp tục mò đi đọc tự ngược. Mọi người vẫn thích đọc truyện của Loan ấy, ngược ngạo máu chó nhưng văn hay hấp dẫn thì truyện này cũng kiểu tâm lý như vậy nhưng ngược trong truyện nó phù hợp với thiết lập tính cách và hoàn cảnh nhân vật chứ không logic trên trời, teenfic.
Nữ chính Kỷ Khương là công chúa duy nhất của Đại Tề lấy hiệu là Lâm Xuyên, là viên minh châu đẹp đẽ quý giá nhất. Nàng được gả cho thám hoa lang Tống Giản, phu thê ân ái 3 năm, như đôi kim đồng ngọc nữ, quyến luyến không rời.
Năm Bình Chiêu thứ 18, chính tay công chúa Lâm Xuyên ngụy tạo chữ viết tạo bằng chứng giả khiến cho cả nhà họ Tống diệt môn rồi lại tự tay nàng tiễn chồng đi lưu đày.
“Ba năm ân tình, hôm nay thế là dứt sao?”
“Chưa dứt, nhưng Kỷ Khương trước tiên là công chúa Đại Tề, rồi sau đó mới là vợ Tống Giản”
“Thế nếu một ngày, nàng trở thành thứ dân thì sao?”
Tổng Giản dùng 3 năm, từ thân tàn ma dại và thù hận chất chứa để đổi lấy quật khởi, trở thành kẻ đứng đằng sau Tần vương uy hiếp triều đình. Thế nhưng hắn lại chọn trả thù nàng trước tiên, đòi biếm nàng làm thứ dân, lưu đày Thanh Châu đổi lấy việc lui binh.
Kỷ Khương chấp nhận từ bỏ thân phận công chúa, trước là vì nước, sau là vì chuộc tội. Nàng tự mình đến Thanh Châu, trở thành nô tì của hắn, bị chà đạp, vì vợ hắn, em gái hắn khinh nhục ngược đãi trong sự thờ ơ nóng lạnh của hắn.
Đừng vội trách Kỷ Khương não tàn thích tự ngược, cũng đừng vội cho là Tống Giản chỉ là bị thù hận che mắt.
Phải nói nhân vật Kỷ Khương được xây dựng đúng thánh nữ mẫu mực, Mary Sue chúa, mình nói thánh nữ nghiêm túc ấy, kiểu nhân vật xả thân vì đạo nghĩa của chính mình, cao cả hơn cả tâm tư xấu xa của kẻ khác, đến mức có thể độ được giống loài hẹn hạ ti tiện nhất. Đó đó, chính là giống loài nam chính Tống Giản.
Ừ thì hắn ta đang sống êm đẹp thì bị đế vương tính kế, thê tử lợi dụng khiến nhà của tan nát, em gái phải bán thân cứu mình. Ừ thì hắn ta hoàn toàn có lập trường để hận hoàng thất, hận Kỷ Khương thấu xương, ngược đãi hay trả thù nàng gì gì đó. Thế nhưng hắn ta lại là một tên hèn, hắn không hận được nàng vì hắn quá yêu nàng và hắn xấu hổ, hắn tự ti vì mình không bằng nàng, vĩnh viễn không bằng nàng. Nàng dám làm dám chịu, dám vì nước diệt thân cũng dám quên mình chuộc tội. Hắn bỏ mặc nàng, nhục nhã nàng, để vợ và em gái chà đạp nàng là bởi hắn giận chó đánh mèo, hắn không hận nàng, hắn giận mình vô năng, đem lòng yêu kẻ thù. Thật kém cỏi biết bao, cái lúc mà nữ phụ Lục Dĩ Phương mắng hắn là đồ hèn, đồ ti tiện vĩnh viễn không xứng với
Bình luận