Review Truyện Trà Xanh Nữ Xứng Cẩu Mệnh Hàng Ngày



Trà Xanh Nữ Xứng Cẩu Mệnh Hàng Ngày của Yến Nhị Tam là một bộ truyện hay các bạn có thời gian hãy đọc và ghé thăm nó nhé !


TRÀ XANH NỮ XỨNG CẨU MỆNH HÀNG NGÀY


Tác giả: Yến Nhị Tam
Thể loại: Cổ đại, tiên hiệp, xuyên không, hệ thống, hoan hỉ oan gia, tiểu kiếm tiên đệ tử vừa phải cosplay nữ phụ trà xanh kiêm hệ thống lâm thời - xuyên thành vai ác nam phụ tiểu phượng hoàng vừa nóng nảy vừa độc miệng, #SỦNG_NGỌT, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 50 chương
Tình trạng: Hoàn cv - chưa edit.
Thời tiết chính đông, gió trên núi lạnh thấu xương, trên mặt đất tuyết phủ dày ba thước. Nhưng trời đông giá rét cũng không rét lạnh bằng trái tim Trâu Sanh lúc này. Mặt ngoài nàng đang theo cốt truyện, cùng Nhị sư tỷ ở chân núi đón đại sư huynh trở về, trong đầu lại không ngừng cùng quản lý hệ thống của mình cò kè mặc cả. 
Chỉ thấy nhân viên quản lý tiếc nuối nói với nàng: “Ký chủ thân mến, bởi vì tổng bộ cắt giảm tiền lương, mà hệ thống trà xanh trói định với ngài lợi nhuận quá thấp, tạm thời không có quản lý nào chịu tiếp tục quản lý ngài.”
Trâu Sanh thực đau buồn: “Hóa ra thời buổi này hệ thống cũng có thể đình công. Cốt truyện vừa bắt đầu, ngươi nói với ta không có hệ thống, vậy ta phải làm sao?”
Để đền bù cho Trâu Sanh, nhân viên quản lý nói sẽ cấp cho nàng quyền hạn tạm thời, còn hứa hẹn sẽ tăng thêm tiền bồi thường sau khi Trâu Sanh hoàn thành nhiệm vụ. Không đợi Trâu Sanh hỏi rõ ràng, đầu nàng bỗng nhiên đau như muốn nứt ra, sau cơn choáng váng là giọng nói của tiền hệ thống: “Chức mừng ký chủ đã trở thành hệ thống tạm thời, danh hiệu cải thìa.”
Sau đó nữa, không đợi Trâu Sanh tiêu hóa hết mọi việc, hệ thống liền cắt đứt, quản lý viên chỉ sợ nàng lại cò kè mặc cả, một giây cũng không dám ở thêm, vội vàng biến mất, không cho nàng chỉ dẫn, cũng không cho nàng biết ký chủ mới khi nào tới, ngay cả tiền bồi thường của nàng cũng chẳng thấy tăm hơi.
Trâu Sanh chỉ có thể căng da đầu nghiên cứu trình tự hệ thống, thuận tiện xem xét tư liệu của chính mình.
Trâu Sanh: nữ phụ mang nợ đào hoa, ngốc nghếch trà xanh, bởi vì mê mẩn Đồng Ca mà liên tiếp hãm hại Dư Tuyết Lạc, sau khi hai người thành hôn thì tự vẫn ở một bí cảnh vô danh.
Đúng là một công cụ được sắp xếp một cách thỏa đáng!
Thế nhưng, làm nữ phụ yêu mến nam chính đến điên cuồng? Nàng? Mến mộ đại sư huynh?
Nhìn thẳng nam sắt thép đang tặng đại đao cho người trong lòng, tiện thể còn mang cho tiểu sư muội là nàng một bao son hồng cánh sen chết người trước mắt, Trâu Sanh cảm thấy hào quang màu lục trên đầu mình đang tự tắt ngúm.
Sau một hồi náo loạn, ồn ào, cuối cùng Trâu Sanh theo đại sư huynh cùng nhị sư tỷ đến bái kiến sư tôn, tiện thể còn bị nhét cẩu lương một đường. 
Sư tôn nàng là Kiếm tôn Đường Khê Quân, nguyên thân là bạch long, luận về tu vi và bối phận, khắp chín châu, tứ hải, cũng thuộc hàng đệ nhất. Thế nhưng, dưới gối Đường Khê Quân chỉ có ba đệ tử. Đại sư huynh Đồng Ca là Bạch Trạch* thiếu chủ, nhị sư tỷ xuất thân từ tộc giao nhân Đông Hải, chỉ duy có tam đồ đệ Trâu Sanh là nhân loại. 
So với sư huynh, sư tỷ đồng môn, nàng vừa không có gia thế, lại không có yêu thân, việc tu hành ắt phải vất vả hơn nhiều, thế nên cho dù là sư tôn Đường Khê Quân, hay đại sư huynh, nhị sư tỷ đều yêu thương nàng có thừa. 
Đại sư huynh ra ngoài du lịch ba mươi năm, sư đồ gặp nhau khó tránh khỏi lão lệ tung hoành. Thế nhưng, đến sư tôn cũng biết không thể làm phiền uyên ương tiểu biệt thắng tân hôn, cho dù lúc này chưa thành hôn cũng không thể. Thế là, sau một hồi hỏi thăm, sư tôn liền đuổi đại sư huynh và nhị sư tỷ trở về sân của mình chim chuột, tránh ở chỗ này làm hỏng mắt người già. 
Sư huynh, sư tỷ đều đã đi, Trâu Sanh cũng định nhấc chân trở về, dù sao nàng còn chưa hiểu biết lắm về quy trình hệ thống, cần phải trở về tìm hiểu thêm một chút, tiện thể tìm xem ký chủ mới ở nơi nào.
Nào ngờ, nàng chưa kịp đi, sư tôn đã kéo nàng lại, nói mới xem thiên văn, phát hiện nàng bị hồng loan chiếu mệnh lại gặp thương quan, sợ là tình kiếp tới rồi cửu tử nhất sinh. Sau đó, sư tôn dặn đi dặn lại nàng đừng vì yêu thích đại sư huynh mà làm ra chuyện đại nghịch bất đạo. Trâu Sanh trợn mắt, nhìn vầng hào quang xanh lục trên đầu, sau đó tự mình dập tắt. Aizzz, thời buổi này, trà xanh cẩu mệnh thật khó làm.
Cuối cùng, nàng thề thốt phủ nhận bản thân không thích đại sư huynh, sư tôn mới thả nàng rời đi, còn đặc biệt căn dặn nàng phải đi về hướng nam, có thể gặp được quý nhân hóa giải tình kiếp của nàng.
Trâu Sanh nhận mệnh, y theo lời sư tôn đi về hướng nam, đi mãi đi mãi, ngoài gặp một người hầu, à không, nói đúng hơn là một con thanh điểu, sau đó được tặng hai trái trứng thì một cái bóng cũng không gặp được chứ đừng nói đến quý nhân. Nàng đứng ở mũi cực nam của Đạo Dạng Phong đón gió hồi lâu, cuối cùng từ bỏ, quay về sân của mình, tính luộc hai trái trứng cho bớt giận.
Lửa vừa sáng lên, đột nhiên một trong hai trái trứng của nàng nứt vỏ, cuối cùng là một con gà xuất hiện. Trâu Sang còn chưa kịp hồi thần, trong đầu nàng chợt vang lên một tiếng biểu hiện hệ thống “cải thìa” tạm thời kết nối với ký chủ. Trâu Sanh nhìn con gà con trụi lông trước mặt, cảm thấy tương lai thật mờ mịt.
Quý nhân kiêm ký chủ của nàng, không phải người, mà là một con gà???
Nếu như Phượng Sùng Trúc biết được ý nghĩ trong đầu nàng, chàng nhất định sẽ dùng phượng hoàng hỏa thiêu c hết nàng. Dù sao thì việc thiêu rụi hệ thống cũng không phải lần đầu, trăm hay thành tay quen mà thôi. Lại nói đến việc vì sao Phượng tộc thiếu chủ vì sao lại biến thành gà, phải kể đến mấy trăm năm trước, Phượng Sùng Trúc bất ngờ xuyên đến đây, còn bị trói định với một cái hệ thống, bị bắt phải làm nhiệm vụ. 
Dù sao cũng là Phượng hoàng thiên chi kiêu tử, há có thể để một cái hệ thống sai khiến, trong lúc tức giận chàng liền thiêu rụi cái hệ thống kia, sau đó bị trừng phạt mà biến thành một quả trứng.
Trâu Sanh một bên đọc ý nghĩ của Phượng Sùng Trúc, một bên âm thầm đổ mồ hôi lạnh. Ký chủ này thật khó hầu hạ! Nàng không muốn bị thiêu rụi, chỉ có thể căng da đầu, vừa che giấu thân phận hệ thống, vừa dùng thân danh phận xuyên thư đồng liêu kéo

tiểu phượng hoàng đi làm nhiệm vụ.
Nhiệm vụ thứ nhất: Hái tuyết liên tặng mỹ nhân. Nội dung rất đơn giản, chỉ cần tiểu phượng hoàng đem tuyết liên dễ như trở bàn tay hái được tặng cho nữ chính, đạt thành nhiệm vụ quen biết nữ chính. 
Thế nhưng, Phượng thiếu chủ chê núi cao lạnh lẽo, một mực không chịu đi. Trâu Sanh phí sức chín trâu hai hổ mới đẩy được tiểu phượng hoàng lên núi. Nào ngờ, tiểu phượng hoàng trở tay liền đem tuyết liên hái được, sau đó qua tay bán cho nữ chính với giá 3000 linh thạch.
Trâu Sanh: Hình như có gì đó sai sai…
Nhiệm vụ thứ hai: Ám hại nữ chủ. Trâu Sanh phải đẩy nữ chính xuống vực, sau đó khóc lóc kể lể với nam chính mình không cố ý. Kết quả nàng nhắm mắt xuống tay, lại nghe thấy tiểu phượng hoàng tức giận mắng: ngươi đẩy nữ chính thì đẩy, đẩy ta làm gì?
Trâu Sanh đang nhắm mắt giả mù: Bởi vì lúc ngươi đá nam chính xuống vực, trùng hợp đứng ở vị trí của nữ chính.
Nhiệm vụ thứ ba: Châm ngòi tình cảm của nam nữ chính. Cốt truyện yêu cầu vào lúc tình cảm của nam nữ chính thăng hoa, vai ác tiểu phượng hoàng cộng thêm trà xanh Trâu Sanh phải tạo ra mâu thuẫn, khiến nam nữ chính cãi nhau.
Tiểu phượng hoàng sau khi liếc mắt khinh thường liền đưa một mâm bánh chưng táo đỏ và trứng gà, nam nữ chính vì ngọt hay ngấy mà cãi nhau cả ngày.
Trâu Sanh: chỉ có thể thán phục, vai ác còn thông minh, thiên hạ vô địch.
Lại sau đó nữa, Trâu Sanh phát hiện, chỉ cần kết quả đạt được, quá trình như thế nào đều không có quan hệ. Đúng là tổng bộ đình công, hệ thống tự mình làm mưa làm gió. Vì thế, Trâu Sanh với thân phận hệ thống kiêm xuyên đến vai phụ trà xanh liền dẫn dắt cũng xuyên đến tiểu phượng hoàng vai ác nam phụ lần lượt hoàn thành nhiệm vụ.
Trong quá trình đó, không biết từ lúc nào, tình cảm của hai người dần dần biến đổi. Theo lời nam chính đại sư huynh nói thì chính là cải trắng nhà mình sắp bị con chim lông vàng nhà khác gặm mất. Đại sư huynh như cha già bảo vệ con gái, khắp nơi bắt bẻ tiểu phượng hoàng. Nhưng một bên cùng đại sư tỷ yêu đương, một bên bảo vệ cải trắng đúng là lực bất tòng tâm, cuối cùng chỉ đành trơ mắt nhìn con chim kia cắp mắt cải trắng nhà mình. 
Mắt thấy cốt truyện hoàn thành, nam nữ chính cũng về bên nhau, tiểu phượng hoàng thở phào một hơi: Xong rồi, kết thúc công việc.
Trâu Sanh lại hơi mỉm cười: tiến độ nhiệm vụ hoàn thành trăm phần trăm, cảm tạ ký chủ phối hợp.
Tiểu phượng hoàng: …???
Nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống cũng biến mất, thế nhưng Phượng Sùng Trúc không thể học được niết bàn, còn Trâu Sanh lại mãi không thể đột phá cảnh giới, nếu cứ như vậy kéo dài, cả nàng và tiểu phượng hoàng đều phải c hết. Sư tôn ra ngoài một chuyến, đi gặp Nguyên Thần quân tính mệnh, nói muốn phá giải thế cục thì Trâu Sanh phải đến Phù Tang đảo. Dù không tình nguyện, nàng vẫn phải lên đường, mang theo sự luyến tiếc cùng sợi phượng linh mà đi. 
Bí cảnh mở ra, chuyện cũ như sóng ập đến, hóa ra chia lìa tụ hợp, đều là tiền định. 
Ba trăm năm trước, nàng dùng mệnh đổi chàng bình an, chàng dùng niết bàn chi thuật, khiến cho bọn họ gặp lại. Trải qua dị thế, trải qua trăm ngàn biến hóa, cuối cùng tháng năm hóa thành quả ngọt, làm cho bọn họ gặp lại nhau.
Tương lai có lẽ vẫn còn rất nhiều sóng gió, nhưng bọn họ sẽ được như ước nguyện. Tựa như đêm đó trong bí cảnh, tiểu phượng hoàng vì nàng đốt pháo hoa, ngắn ngủi rực rỡ, lại khắc sâu trong tâm trí. Người có tình rốt cuộc rồi sẽ được về bên nhau. 

Bình luận