Trầm Quang Theo Hướng Nam không phải một bộ truyện có nội dung mới mẻ nhưng bằng ngòi bút tài tình của mình, Ôn Thanh Hoan vẫn có chất riêng của tác phẩm mà không phải ai cũng có được.
TRẦM QUANG THEO HƯỚNG NAM
Tác giả: Ôn Thanh Hoan
Độ dài: 52 chương chính văn + 3 phiên ngoại
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, trâu già gặm cỏ non, dưỡng thành, sủng, sạch, HE.
Có lẽ mỗi đứa trẻ từ khi sinh ra đến khi trưởng thành đều mang trong mình những hồi ức đẹp đẽ của tuổi thơ. Tuổi thơ đối với chúng là một điều gì đó thật vui vẻ, ấm áp nhưng với Lộ Nam Tâm lại khác. Đó là cơn ác mộng mà cô không muốn nhớ đến nhất, đặc biệt vào quãng thời gian khi cô lên 10 tuổi. Muôn vàn khó khăn, tổn thương liên tiếp ập đến, xô ngã cô xuống hố sâu tuyệt vọng. Cô gặp người cha mà cô chưa bao giờ biết mặt, bị chính mẹ ruột của mình vứt bỏ. Cô bước vào nhà họ Lộ với thân phận thật trớ trêu - con riêng.
Bước chân vào nhà hộ Lộ, cuộc đời của cô như bước sang một trang mới. Nhà họ Lộ đối với cô không phải là tình thương giữa người thân với người thân mà đối với cô như một vị khách qua đường. Mẹ kế không yêu thương cô, cha cô cũng không quan tâm đến cô. Cô gái nhỏ bé ấy đã sống khép mình lại, lời ăn tiếng nói lúc nào cũng thận trọng, để ý từng li từng tí một. Một đứa trẻ 10 tuổi sao lại phải chịu hậu quả do người lớn gây nên?
Người ta thường nói: "Nếu Thượng Đế đóng một cánh cửa lại sẽ mở một cánh cửa khác." Đối với Lộ Nam Tâm cũng vậy. Cố Trầm Quang chính là cánh cửa, ánh sáng chiếu rọi những ngày tháng tăm tối của cô. "Chú Tiểu Cố" - ba tiếng gọi dành cho người mà cô bé Lộ Nam Tâm thân nhất, là người gắn bó như hình với bóng với cô. Anh đi đâu cô sẽ luôn đi theo anh, dần dần trở thành cái đuôi nhỏ sau lưng anh.
Chàng thiếu niên 18 tuổi ấy, đã yêu thương, an ủi, là chỗ dựa vững chắc nhất của cô gái bé bỏng Lộ Nam Tâm. Anh săn sóc cô, dạy cô học bài, luyện viết thư pháp, đôi khi sẽ dẫn cô ra ngoài chơi ngắm nhìn thành phố Bắc Kinh. Có lẽ từ đáy lòng mình, anh cảm thương cho cô bé Lộ Nam Tâm 10 tuổi phải chịu nỗi đau mà đáng lẽ tầm tuổi cô đang được vui vẻ, vô lo vô nghĩ. Cứ như thế, anh đã đã xuất hiện trong cả thời thơ ấu của cô, là "Chú Tiểu Cố" độc nhất vô nhị.
Đối với cô, được biết anh là điều thật may mắn. Cô ỷ lại, lệ thuộc vào anh nhiều hơn, đôi khi cảm thấy ở bên cạnh chú "Tiểu Cố" của cô thật tốt. Hình bóng của anh cứ thế in đậm sâu trong trái tim cô gái nhỏ bé. Năm đó, thật may bởi vì cô có "Cố Trầm Quang".
Cô thân vời anh ngày càng nhiều hơn. Nhưng thật không may, thời điểm ấy anh sắp phải xuất ngoại. Ngày anh đi, cô khóc thút thít không ngừng. Anh bước
Bình luận