Review Truyện Trăng Sáng Trên Cao



Trăng Sáng Trên Cao chính là bộ truyện chữa lành vô cùng sâu sắc, cảm động mà bạn nhất định phải đọc.


TRĂNG SÁNG TRÊN CAO


Tác giả: Trúc Dĩ
Độ dài: 89 chương chính văn + 5 ngoại truyện
Thể loại: Hiện đại, chữa lành, duyên trời tác hợp, sạch, sủng, nhẹ nhàng, nam “bệnh tật” lạnh lùng x nữ nhút nhát sợ giao tiếp xã hội, HE.
Đôi khi, hồi ức và kỷ niệm là điều gì đó rất đáng sợ. Nó có thể là liều thuốc tinh thần quý giá, mang đến niềm hy vọng để những ai lạc bước trong đêm tối bám lấy. Nhưng nó cũng tựa như liều thuốc độc ăn mòn tinh thần, phá vỡ sự bình yên trong cuộc sống, để lại nỗi đau đớn hằn sâu. 
Có những nỗi đau chỉ vụt qua trong một khoảnh khắc rồi tan biến không dấu vết. Ấy vậy mà cũng có những nỗi đau sẽ khó lành lại, dần dần gặm nhấm trái tim, cắn xé tâm hồn. 
Trong “Trăng sáng trên cao”, đó chính là cảm giác dằn vặt, day dứt đã ám ảnh Phó Thức Tắc suốt nhiều năm qua, khiến chàng trai từng tỏa sáng rực rỡ ấy đánh mất động lực của mình. Thế nhưng, nếu ánh sáng không tồn tại, làm sao chúng ta nhận biết bóng tối? Cuối cùng, trong năm tháng khó khăn, tuyệt vọng nhất, Phó Thức Tắc gặp được Vân Li - người con gái ấm áp, đã phá tan cánh cửa nhà tù quá khứ đang giam cầm anh, mà Vân Li cũng gặp được Phó Thức Tắc - ánh trăng sáng của đời mình.
Vân Li gặp Phó Thức Tắc lần đầu ở sân bay Nam Vu, khi cô được trung tâm kỹ thuật thực tế ảo EAW mời đến làm người truyền thông cho họ. Lúc ấy Vân Li phải chờ rất lâu vẫn không thấy xe của EAW tới đón; mãi sau đó, họ mới sắp xếp tài xế đưa cô về khách sạn. Tài xế chẳng ai khác, là Phó Thức Tắc.
Thực ra ở Nam Vu không hẳn là lần quen biết đầu tiên của Vân Li và Phó Thức Tắc. Sợi dây duyên phận giữa hai người đã kết nối rất lâu về trước, vào năm Vân Li lên 15 tuổi, hình ảnh chàng thiếu niên ưu tú mỉm cười nhận giải thưởng kỹ thuật trên sân khấu để lại trong lòng cô ấn tượng khó quên. Phó Thức Tắc năm đó, tựa như ánh trăng sáng ngời trên cao, một cô gái sống nội tâm, nhút nhát như Vân Li chỉ có thể ngưỡng mộ từ xa, âm thầm đặt anh làm mục tiêu phấn đấu của mình.
Sự ngưỡng mộ thời thiếu nữ ngây thơ ấy, dần dần chuyển thành tình yêu. Ban đầu chỉ là cảm giác buồn bực khi Vân Li xin Wechat mà Phó Thức Tắc không đồng ý trao đổi, sau cùng, lại là cảm giác có chút vui sướng, có chút chờ mong, ngại ngùng khi tiếp nhận sự giúp đỡ của anh. 
Ánh trăng sáng của Vân Li đâu chỉ tài giỏi, thực chất sau vẻ ngoài lạnh lùng, xa cách của anh là sự ấm áp, tinh tế, và an tâm anh mang đến. Anh hiểu tai trái của Vân Li không nghe được, vậy nên anh tỏ ra không biết gì, cố ý nói chuyện vào tai phải của cô, dành cho cô sự tôn trọng tối thiểu nhất. Cơm trưa của nhân viên mua thiếu, anh liền nói dối ăn rồi để phần cô, sau đó anh âm thầm mua bánh mì về gặm. 
Từng hành động, từng cử chỉ của Phó Thức Tắc khiến Vân Li không kìm chế nổi tình cảm của mình, đến nỗi cô gái vốn nhút nhát, ít nói như cô bất chấp sự từ chối của anh, bất chấp tất cả lo sợ, tự ti, mặt dày theo đuổi anh. Dũng khí cả đời này của Vân Li đều đặt hết vào việc theo đuổi Phó Thức Tắc. 
Phó Thức Tắc vốn cô độc bao lâu, sự xuất hiện đột ngột của Vân Li giống như nguồn sáng bỗng nhiên chiếu rọi căn phòng tăm tối, khiến anh không nén nổi rung động, mở lòng đón nhận cô, sẵn sàng theo đuổi lại cô gái đã dũng cảm tặng anh chiếc hình trăng tự gấp, cùng dòng nhắn “Thấy anh em như thấy được ánh trăng.”
Hai bên tình ý sâu đậm, có điều Vân Li vẫn luôn bất an, lo sợ, mơ hồ cảm thấy một vách ngăn vô hình giữa anh và cô. Cô phát hiện ra Phó Thức Tắc mắc chứng mất ngủ trầm trọng, nhưng anh

không hề chia sẻ bất cứ điều gì với cô. Thậm chí khi cô thẳng thắn đối diện anh và hỏi chuyện quá khứ, anh một mực né tránh. Nỗi lo sợ giày vò khiến Vân Li quyết định chấm dứt mối quan hệ mong manh này, cô chia tay anh, sang Mỹ học chương trình trao đổi.
Đáng tiếc, Vân Li không hề biết rằng, không phải Phó Thức Tắc không muốn mở lòng chia sẻ. Chỉ vì quá khứ ấy quá ám ảnh, vết thương ấy quá sâu, nên anh không dám nhớ lại, càng không đủ dũng khí mở lời. Trước kia từ chối sự theo đuổi của cô, không phải vì ghét bỏ cô, mà vì anh sợ bản thân sẽ gây tổn thương cô, như chuyện từng xảy ra ở quá khứ. 
Tình yêu Phó Thức Tắc dành cho Vân Li, nhẹ nhàng mà mãnh liệt, bình lặng mà sâu sắc. Anh không nói nhiều, cũng không khoe khoang quá nhiều, nhưng mọi hành động của anh, mọi sự lùi bước đều vì cô. Dù trường khoa học kỹ thuật Tây Phục là nơi dằn vặt anh nhất, anh vẫn bất chấp quay lại, trở thành tiến sĩ để đúng với hình ảnh năm nào Vân Li ngưỡng mộ. Anh âm thầm nỗ lực suốt hai năm chia tay, âm thầm cất giữ chiếc origami hình trăng Vân Li từng gấp như báu vật, để khi Vân Li trở về, anh có thể tự tin đứng trước mặt cô. 
Vân Li hiểu chứ, người đàn ông này đã đánh cược tất cả, dùng hết toàn bộ dũng khí, vượt qua hết thảy nỗi sợ và nguyên tắc, cố gắng tiến về phía trước vì cô. Nhưng người Vân Li yêu không còn là hình bóng chàng thiếu niên tỏa sáng năm nào, giờ phút này đây, người ấy là một Phó Thức Tắc có thể sống hạnh phúc, thoải mái, không vướng bận gì. Bởi vậy, Vân Li tình nguyện đem hết thảy tình yêu và may mắn trên thế gian để xoa dịu nỗi đau của Phó Thức Tắc. 
"Em muốn sống lâu hơn anh. Như này, thế giới của anh, đều sẽ có tình yêu của em."
Truyện của Trúc Dĩ vốn nổi tiếng nhẹ nhàng, mạch văn ngọt ngào, tự nhiên cũng không kém phần ý nghĩa. “Trăng sáng trên cao” chính là bộ truyện chữa lành vô cùng sâu sắc, cảm động mà bạn nhất định phải đọc. Đặc biệt, truyện được dịch bởi editor Min tâm huyết, nên chất văn cực kỳ mượt và truyền tải trọn vẹn cảm xúc. Rất recommend các bạn đọc thử và cảm nhận trọn vẹn bộ truyện nhé!

Bình luận