Trao Thâm Tình Cho Em có vui có buồn, có bình yên cũng có cao trào và đặc biệt là câu chuyện của các nhân vật phụ trong truyện. Mọi người hãy đọc thử nha :3
TRAO THÂM TÌNH CHO EM
Tác giả: Tiểu Trang Chu
Thể loại: Hiện đại, từ thanh xuân đến trưởng thành, nữ học bá nhà nghèo kiên cường - công tử nhà giàu ham chơi, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, xa cách gặp lại, thâm tình, cảm động, HE
Độ dài: 89 chương + 1 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn edit.
Có lẽ tình yêu thanh xuân là vội vã, là chia xa vì vốn dĩ chẳng ai có thể đi cùng bạn cả một đời dài như vậy.
Nhưng nếu hỏi Bạch Đồ rằng chàng trai luôn bên cạnh cô năm 17 tuổi giờ ra sao? Có lẽ Bạch Đồ sẽ không ngần ngại mà trả lời: “Anh ấy là chồng, cũng là mái nhà của tôi.”
“A Đồ, anh sẽ yêu em, bảo vệ em thật nhiều.” Đây chính là lời hứa hẹn mà cả đời này Tần Thâm sẽ không quên.
Bạch Đồ là nữ học bá chính hiệu, cô luôn chiếm giữ hạng nhất trong lớp, được thầy cô tin tưởng và yêu quý nhưng cuộc đời cô lại chẳng hề suôn sẻ như vậy.
Nhà cô rất nghèo, thậm chí cô còn phải làm bài tập giúp bạn, tham gia cuộc thi uống bia, ăn cơm chưa bao giờ gọi thịt để tiết kiệm dè sẻn từng đồng một, thực hiện ước mơ vào đại học của mình.
Gia đình cô lại càng không hạnh phúc như bao gia đình khác, mẹ cô làm công việc “dơ bẩn”, cũng chính vì điều đó mà bạn bè luôn chế giễu cô, còn hàng xóm lại thương hại.
Những điều tồi tệ đó đổ ập lên vai một cô bé chỉ mới mười bảy tuổi như Bạch Đồ. Ngoài kia có những con người chỉ vấp ngã một chút, chỉ thất bại một chút đã muốn nghĩ đến việc kết thúc sinh mạng, nhưng Bạch Đồ không như thế. Cô luôn mang trong mình một sự vui tươi, một nhiệt huyết tuổi trẻ.
Lý Thần Tinh - một người bạn của cô đã từng nói: “Vì thế, không nên cảm thấy nghèo là mất mặt, cố gắng học tập, tương lai cho mình cuộc sống tốt hơn. Chỉ có người đã từng cố gắng, mới biết quý trọng.”
Khi ấy Bạch Đồ đáp: “Tớ muốn cố gắng trở thành người có tiền.”
Có lẽ sự lạc quan, vui tươi đó đã thu hút Tần Thâm. Khiến anh dần chú ý đến cô gái nhỏ không có gì đặc biệt này.
Trái ngược với Bạch Đồ, Tần Thâm đích thị là con cưng của trời, dù không phải là con ngoan trò giỏi như cô, nhưng anh lại được ông trời ưu ái ban cho một khuôn mặt đẹp trai, một vóc người tuyệt mỹ, một cuộc sống vô ưu vô lo.
Trong mắt thầy cô, bạn bè, Tần Thâm là một “ông giời” không ai chạm đến được, anh luôn độc lai độc vãng, đánh nhau, hút thuốc, đi bar,… không gì là anh không dám làm. Mọi người trong trường đều sợ anh, nhưng đa số đều là ngưỡng mộ.
Bạch Đồ cũng không ngoại lệ, cô cũng sợ anh, sợ có ngày anh đánh mình bầm dập thì “còn gì nữa đâu mà khóc với sầu”.
Nhưng chẳng biết từ lúc nào, hai người anh em luôn đi cùng Tần Thâm là Trần Ôn và Lý Minh nhận ra được điều khác thường.
Trước đây không phải ai cũng được gọi Tần Thâm một tiếng là “anh Thâm” nhưng Bạch Đồ lại có độc quyền này, cũng không có nữ sinh nào được phép đến gần anh nhưng Bạch Đồ lại được phép làm điều đó.
Dường như Bạch Đồ chính là ngoại lệ của Tần Thâm vậy!
Được rồi, Tần Thâm thừa nhận, mình đã thích Bạch Đồ không thể kiềm chế nổi nữa. Người tình trong mắt hóa Tây Thi quả đúng với con người Tần Thâm, trong mắt anh, Bạch Đồ là đáng yêu nhất, là tuyệt vời nhất, là hoàn mỹ nhất. Trong phạm vi có Bạch Đồ, Tần Thâm giống như biến thành người khác.
Có lẽ Tần Thâm sẽ mãi không quên bầu trời đêm hôm đó.
“Khi đó có ngôi sao, có ánh trăng và có Bạch Đồ.”
Bạch Đồ đã nói: “Đối với người khác mà nói, trong miệng bọn họ cậu là người xấu, nhưng đối với tớ, cậu là người tốt.”
Đó là sự tín nhiệm, là sự tin tưởng của cô dành cho anh.
Chuyện tình ngọt ngào của hai người kéo dài hai năm, bao ngọt ngào, bao vui buồn, lúc giận dỗi, lúc hòa hợp, là thanh xuân của Tần Thâm và Bạch Đồ.
Nhưng bao lời hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc, về bốn năm đại học đáng chờ mong lại trở thành dang dở bởi sự xa cách bảy năm trời.
“Anh nhớ đến vào cái ngày đó bảy năm trước, sáng hôm sau anh đưa cô về, hai người đã nói chờ chút nữa ăn lẩu, anh nghe cô, đợi cô ở đầu ngõ, thế nhưng…
Cô cứ thế mà đi, đến tận bảy năm sau mới xuất hiện.”
Tần Thâm từng hận
Bình luận