Vĩnh An thực sự là một bộ truyện hay, cực đáng đọc. Đọc truyện mình cùng khóc và cười cùng tình cảm của hai người từ khi nó chớm nở, bị chia cắt và cực thỏa mãn khi hai người về với nhau.
VĨNH AN
Tác giả: Mặc Bảo Phi Bảo.
Thể loại: Cổ đại, lịch sử, HE
Tình trạng: Đã xuất bản.
Review: Hà Chip.
---
Lưu ý: Truyện đã được dịch thêm ngoại truyện, HNC bổ sung link ngoại truyện cuối bài review nha.
----
Giới thiệu:
Câu chuyện xảy ra vào thời điểm Võ Tắc Thiên vừa đăng cơ. Võ Tắc Thiên phế truất con ruột của mình, ngồi lên ngôi bảo tọa, nắm quyền tối cao. Lúc này con cháu Lý thị phải đối mặt với một tương lai mịt mờ. Nếu Võ Tắc Thiên giết họ sẽ thành cốt nhục tương tàn, nhưng không giết thì lại trở thành mầm mống tai họa, giống như sợi gân gà chặn ngang cuống họng. Con cháu Lý thị làm thế nào để tìm ra con đường sinh tồn trong bước đường cùng?
Lý Thành Khí là Thái tử đã bị phế, văn thao võ lược, tài hoa hơn người. Trong đêm tận mắt chứng kiến cảnh xuân giữa Võ Tắc Thiên và nam sủng của bà, Lý Thành Khí đã gặp quý nữ Võ gia Võ Vĩnh An, hơn nữa còn ra tay tương cứu, giúp nàng thoát khỏi họa sát thân.
Vĩnh An từ năm mười ba tuổi cho đến lúc hai mươi ba tuổi, tình yêu của nàng với Lý Thành Khí được giữ gìn sắt son trong suốt mười năm. Tình yêu ấy, cuối cùng, đã đợi được nắng ban mai...
----
Hôm nay mình xin được review cho mọi người về truyện cổ đại mình yêu thích nhất là Vĩnh An. Thực ra bảo là review nhưng là cảm nhận của bản thân mình nhiều hơn.
Đây là truyện của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo, vẫn đậm chất nhẹ nhàng, không quá ngược, nhiều đoạn còn ngọt ngào, nhưng cũng có nhiều đoạn ngược tâm độc giả.
Câu chuyện diễn ra dưới bối cảnh lúc Võ Tắc Thiên lên ngôi, hai thế lực Võ gia (nhà mẹ của Võ Tắc Thiên) và Lý gia (nhà chồng của Võ Tắc Thiên) đấu đá nhau để tranh giành ngôi vị. Trong cuộc chiến quyền lực đó khốc liệt, tình yêu của nam chính và nữ chính được khắc họa và nổi bật lên vô cùng cảm động.
Lần đầu tiên nữ chính Vĩnh An gặp nam chính Lý Thành Khí là ở trong cung, khi nàng chín tuổi, trong một đêm nàng vô tình chứng kiến Võ Tắc Thiên với nam sủng của bà. Chàng đã cứu nàng khỏi tình huống lúc đó. Chỉ một lần giúp đỡ tình cờ đó mà hai người quen nhau, gặp gỡ và hạt giống tình yêu bắt đầu nảy mầm. Vì chàng và nàng thuộc hai gia tộc đang đối đầu nhau, nên những lần gặp gỡ của hai người chỉ là tình cờ, là thoáng qua, có khi chỉ kịp nói với nhau dăm ba câu đã phải tạm biệt. Tuy nhiên, chỉ một vài lần gặp gỡ ấy mà tình yêu của hai người cứ tự nảy nở, không phô trương, cũng không cần nói ra lời mà tình cảm ấy lòng hai người đều rõ.
Mình cực hâm mộ tình cảm của họ, nó đến thật tự nhiên, không cần lời bày tỏ hay hứa hẹn sáo rỗng mà vẫn thật sâu đậm. Vì một lần giúp đỡ của chàng mà nàng tình nguyện giúp chàng bao việc dù gia tộc của hai người là kẻ địch của nhau.
Những tưởng tình cảm của hai người cứ trôi qua bình lặng như vậy, đến khi kết hôn rồi cùng sống hạnh phúc. Nhưng trong bối cảnh tranh giành ngôi vị, mọi chuyện chẳng dễ dàng được như thế. Chàng chưa kịp xin ý chỉ tứ hôn thì nàng được ban hôn cho đệ đệ ruột của chàng – Lý Long Cơ và trở thành em dâu của chàng. Còn chàng cuối cùng cũng có gia đình của riêng mình. Đọc đến đoạn này mà mình thương cho tình cảm của hai người, dù có yêu nhau thế nào đi nữa cũng phải chịu sự sắp đặt của người khác mà rời xa nhau. Khắc họa rõ sự bất lực của con người trước vận mệnh và quyền lực dưới thời cổ đại.
Nàng đã từng thử chấp nhận số phận mà mở lòng đón nhận tình cảm của Lý Long Cơ, buông bỏ tình cảm với chàng. Còn chàng, dù đã có thê thiếp, nhưng mãi vẫn không chịu có con, còn cho mỗi người một tờ hưu thư để có thể ra đi bất cứ lúc nào. Tình cảm thời niên thiếu của hai người dù xa nhau nhưng cũng không bao giờ ngừng hướng về nhau, vẫn quan
Bình luận