Tác giả : Đồng Hoa
Thể loại: Ngôn tình cổ đại, huyền huyễn, SE
Độ dài: 2 tập – 36 chương + vĩ thanh
Tình trạng : Hoàn - Đã xuất bản
-----------------
Lần đầu tiên Xi Vưu gặp Tây Lăng Hành, hắn là thần thú của Cửu Lê bị Chúc Dung đuổi đánh, đến suýt mất mạng. Nàng lại xuất hiện tại một con suối gần đó. Trên đường trốn chạy, hắn liền nhìn thấy nàng. Lúc đó chỉ là một cái thoáng qua, nhưng lại khắc sâu vào tâm khảm. Nhiều năm sau vẫn không thể quên được.
Lần thứ hai gặp lại, hắn đã là đệ tử của Viêm Đế, nàng giả danh một nữ tử bình thường, họ chạm mặt nhau dưới nhân gian. Trùng hợp, mục đích của họ đều là đến để dập đi lò luyện do Chúc Dung làm nên, cứu lấy người dân hạ giới yếu ớt. Nhưng là, trong biến cố, khói lửa triền miên, hắn rốt cuộc không cứu được nàng, liền cho rằng nàng đã chết.
Sau này, không ngờ lại có cơ hội tái ngộ tại Tây Sơn của Vương Mẫu.
Xi Vưu vì A Hành mà lấy trộm bàn cổ cung, chỉ mong tìm được ái nhân ngày đêm mong nhớ.
A Hành vì hắn mà trốn đến Cửu Lê, chờ cả một đêm, chỉ mong được nhìn thấy hắn. Nhưng rốt cuộc, hai người bỏ lỡ nhau một lần nữa. Xi Vưu không đến, A Hành bị bắt về chịu hình phạt của cha nàng, sau đó bị gả cho Thiếu Hạo.
...
Lần gặp tiếp theo, phải mất rất lâu về sau.
Xi Vưu gặp A Hành lần nữa, nhưng nàng không nhớ hắn là ai. Cố gắng gợi lại trí nhớ cho nàng, hai người rốt cuộc được sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, lại phải trở về. Xi Vưu có cả Thần Nông tộc trên vai, còn A Hành, nàng là đế cơ Hiên Viên, có mâu thuẫn sâu sắc với Thần Nông. Hơn nữa, còn là thê tử của Cao Tân Thiếu Hạo.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ hạnh phúc của họ chỉ là ngắn ngủi như thế.
Nhiều lúc nghĩ rằng Đồng Hoa tàn nhẫn, bày đủ mọi cách cản trở tình yêu của họ. Nhưng khó khăn càng nhiều, yêu lại càng sâu, không dứt ra nổi.
Mối tình của Xi Vưu và Tây Lăng Hành kéo dài rất lâu, nhưng cũng không có kết quả. Nếu nói đọc bộ truyện này có gì day dứt nhất, thì có lẽ chính là lí do Xi Vưu và Tây Lăng Hành không thể ở bên nhau. Đến cuối cùng, Xi Vưu lại tặng trái tim của mình cho nàng, cho nàng được sống. Nhưng sự hi sinh lần này lại quá mức đau đớn.
Trích vĩ thanh : "Từng muốn cùng chàng ngao du thiên hạ, nhưng khi chỉ còn lại một mình ta trơ trọi giữa đời, ta mới hiểu, chàng chính là thiên hạ của ta, cảnh đẹp nhất trên đời này chính là nụ cười của chàng. Tiếc rằng giờ đây, dù ta khản giọng gọi chàng, cũng chẳng cách nào thấy lại nụ cười của chàng nữa. "
Nhưng nếu nói, "Từng thế ước" là một câu chuyện về tình yêu, e chưa được đầy đủ.
Tuy rất nhiều mối tình được đề cập, Xi Vưu và Tây Lăng Hành, Xương Ý và Xương Phó, cả mối tình thầm kín của Tây Vương Mẫu đối với Viêm Đế từ ngàn năm trước, đến mối tình không rõ ràng của Hoàng Đế và Tây Lăng Luy ; nhưng có lẽ sâu sắc nhất trong câu truyện này, đó là cách Đồng Hoa viết về gia đình.
Gia đình của Tây Lăng Hành lúc đầu rất mực vui vẻ, đẹp đẽ. Nhưng khi Hoàng Đế nắm quyền lực trong tay, tất cả đều thay đổi. Vân Trạch chết vì huynh đệ tranh đấu cái ghế Hoàng Đế sau này, Tây Lăng Luy bỏ cả thanh xuân để giúp Hoàng Đế gây dựng cơ nghiệp, nhưng lại chưa từng nghe một tiếng "ta yêu nàng" do chính miệng ông nói ra.
"Từng thế ước" của Đồng Hoa là một câu truyện rất ý nghĩa. Đau đớn đẹp tới mức ám ảnh. Không một ai đến được với nhau. Nhưng lí do của Tây Lăng Hành và Xi Vưu lại đau đớn nhất. Họ không được chết cùng nhau, người ở lại phải tiếp tục sống một mình, cô độc như vậy.
"Vô vàn ngày dài đêm thâu, chỉ có hồi tưởng về chàng hết lần này sang lần khác mới có thể giúp ta kiên cường mà sống tiếp, nhưng ký ức càng rõ rệt thì nỗi nhớ càng hằn sâu vào trong xương tủy, đau đớn càng dày xéo con tim, hóa ra, bấy nhiêu lần ôm ấp triền miên, cuối cùng lại chỉ có thể sống chết đôi đàng ngóng vọng về nhau."
Bình luận truyện