Tác giả: Tây Phương Kinh Tế Học
Thể loại: Hiện đại, quân nhân - showbiz, nam lính đặc chủng dịu dàng gia thế khủng x nữ diễn viên lạnh lùng, nam nữ đều có bệnh (sau chữa lành), #SẠCH_SỦNG_NGỌT, nam nữ cường, cảm động, có ít thịt vụn :v, HE
Độ dài: 102 chương + 18 ngoại truyện
Thế giới showbiz là phường nhuộm đa màu sắc, người trong showbiz cũng muôn màu muôn vẻ, nhưng có thể chia làm hai loại: một là đi lên nhờ thực lực, hai là đi cửa sau mà nổi tiếng. Khương Cách thuộc trường hợp thứ nhất.
Năm 18 tuổi, Khương Cách ra mắt với tấm ảnh chụp với báo hoa. Khi ấy xung quanh cô là những tiếng bàn tán, nói rằng muốn nổi tiếng mà không chịu cởi đồ, nói rằng cô chỉ là người mẫu nhỏ nên sống chết của cô họ không quan tâm.
Đối diện với con báo hoa và muôn lời bàn tán, anh là người đầu tiên quan tâm cô. Dù cho đã bao nhiêu năm trôi qua, dù anh đã quên, thì cô vẫn nhớ như in từng lời nói và bóng lưng của anh. Nanh báo anh đưa cho Khương Cách, trở thành lá bùa an ủi tâm hồn cô.
Người quân nhân ấy, so với Khương Cách thì đúng là người của hai thế giới.
Nhưng cái gọi là duyên, nói đến là đến. Trong thời gian phục hồi, anh đã làm vệ sĩ cho cô
***
Quý Tranh là một lính đặc công thiện xạ. Vì một lần nhiệm vụ thất bại mà bị ám ảnh tâm lý đến không thể cầm súng và bị mất một phần ký ức liên quan đến cô.
Anh từng nghe đồn Khương Cách rất khó chiều, vệ sĩ nào cô cũng không muốn giữ. Thế nhưng đến lượt anh lại rất khác:
Khi Bạch Tông Quân hỏi: “Chẳng phải em không thích vệ sĩ à?”
“Tôi thích người này.”
Khi nhìn thấy anh sắp bị chèn ép, cô nói:
“Tôi chống mắt lên xem ai dám động vào anh ta!”
Quý Tranh thực sự là một ngoại lệ của Khương Cách. Anh trao cô sự dịu dàng nhất của mình, đổi lại Khương Cách cũng rất nghe lời anh.
Từ khi bước vào thế giới của Khương Cách, Quý Tranh thường xuyên được hai trợ lí của cô phổ cập kiến thức về showbiz. Nhờ vậy anh mới biết, để có được vị trí ngày hôm nay, Khương Cách đã bỏ ra không ít mồ hôi và nước mắt.
Khương Cách không bao giờ dùng diễn viên đóng thế, những cảnh mạo hiểm cô đều tự mình làm. Đến nỗi có lần bị nứt xương vì ngã từ lưng ngựa xuống.
Nhưng những điều này đã không còn khi Quý Tranh đến. Lần đó cô có cảnh hôn với một diễn viên nam nhưng làm sao mà Quý Tranh có thể nhìn cô hôn một người khác đây? Anh nói:
“Khương Cách, tôi không thích người khác hôn em, em đừng đóng cảnh hôn với Lê Tinh Thành được không?”
***
Khương Cách vốn chưa từng được sống một cách vô lo, thoải mái. Chỉ khi có Quý Tranh cô mới được sống với cảm xúc thật của mình. Với Khương Cách mà nói, Quý Tranh là ngọn đèn giữa bóng đêm u tối, là ánh sáng của cuộc đời cô.
Quý Tranh mua kẹo hồ lô, pha trà gừng đường đỏ, làm bữa sáng cho cô… Và anh sẽ bế cô lên ném bóng vào rổ, sẽ cõng cô trên vai để có thể treo lời nguyện đến cành cây cao nhất…
Bởi vậy Khương Cách sao mà có thể để người khác ve vãn anh được chứ?
Lần đầu, cô xé tờ giấy ghi số điện thoại mà một cô gái đưa cho anh, ném thẳng xuống đất, quanh người đầy lửa giận.
Lần thứ hai, khi có cô gái xin số điện thoại của anh, Khương Cách lạnh lùng từ chối. Cô còn nhìn Quý Tranh nói:
“Anh là của tôi.”
***
Không thể thiếu trong truyện đó là những màn thả thính của Khương Cách.
Mỗi lần có dịp, Khương Cách sẽ mượn lời thoại trong kịch bản để thính Quý Tranh, điển hình như:
“Thầy Quý, em nhớ anh.”
Quý Tranh đương nhiên biết cô đang đọc lời thoại, nhưng anh vẫn đáp:
“Khương Cách, tôi cũng nhớ em.”
Đây là lời thật lòng của anh.
Khương Cách sử dụng nước hoa có mùi lê, nên có lần cô hỏi anh:
“Anh thích ăn lê không?”
“Ừm, rất ngọt.”
“Tôi cũng có vị lê.” :v
***
Rồi một ngày, anh nói với Khương Cách:
“Em phải tìm vệ sĩ mới rồi.”
Nhưng không có nghĩa là anh sẽ rời bỏ cô, chỉ là xa nhau một chút, rồi sau đó xuất hiện bên cạnh Khương Cách với thân phận khác mà thôi!
Thời gian không có anh, Bạch Tông Quân đỡ một nhát dao giúp Khương Cách. Sau đó anh ta ép buộc Khương Cách yêu anh ta. Đương nhiên, cô không đời nào đồng ý.
Ngay sau đó hàng loạt bài báo lá cải ném đá Khương Cách được lan truyền trên mạng điên cuồng.
Thông Nhĩ Gia – công ty cô, lại ngoảnh mặt làm ngơ. Cứ nghĩ rằng sự nghiệp của Khương Cách sẽ chấm dứt, nhưng không, vì đã có boss Quý, cũng chính là Quý Tranh chống lưng cho cô rồi.
***
Khương Cách biết cô chính là thuốc của anh, chỉ khi có cô, anh mới có thể nhắm bắn được. Thế nên, cô chấp nhận gác lại sự nghiệp đang trong thời kỳ đỉnh cao của mình để cùng anh chữa bệnh.
Cô cùng Quý Tranh đến quân khu, các đồng đội đều khen anh thật đỉnh, bởi vì anh có thể biến chủ thuê thành bạn gái :v
Đáp lại sự hi sinh của cô, Quý Tranh đã hoàn toàn khỏi bệnh. Điều này đồng nghĩa với việc anh sẽ tham gia nhiệm vụ bắt tên trùm thuốc phiện, cũng là nhiệm vụ thất bại năm ngoái.
Trước lúc anh đi, Khương Cách ôm anh:
“A Tranh, anh phải sống sót trở về.”
Đây là mong ước của cô, cũng là ước mong của anh.
Năm ngoái trước khi làm nhiệm vụ, anh đã nói sau khi nhiệm vụ thành công anh sẽ đi tìm cô. Nhưng anh lại không làm được.
Bây giờ, cũng là nhiệm vụ này, anh nhờ đồng đội làm chứng, nếu anh trở về, anh sẽ cầu hôn Khương Cách.
Cô nhận được điện thoại của người nhà anh, báo rằng nhiệm vụ của anh đã kết thúc. Thế nhưng, Quý Tranh… mất tích rồi… Cả sào huyệt bị nổ tung, người… không tìm thấy nữa.
Bà nội anh khuyên cô nên từ bỏ, nhưng cái Khương Cách có bây giờ là thời gian. Cô có thể dùng thời gian để chờ đợi anh. Nhưng cô phải chờ bao lâu đây? Một năm, hai năm, hay là cả đời?
Còn Quý Tranh, anh lại một lần nữa không thực hiện được nguyện vọng của mình sao?
Hãy cùng mình đọc "Dịu dàng tận xương" để tìm ra đáp án nhé!
***
“Dịu dàng tận xương” đem đến cho người đọc chuyện tình nhẹ nhàng y như cái tên của nó. Hai con người, hai số phận, gặp nhau và trao nhau sự dịu dàng từ xương tủy. Đây cũng là quá trình chữa lành của nam nữ chính nhờ tình yêu họ dành cho nhau.
Tác giả xây dựng cốt truyện khá cuốn và chặt chẽ, vừa mở từng nút thắt trong quá khứ vừa giữ được mạch truyện ở hiện tại.
Đây là bộ truyện rất hấp dẫn, đáng đọc. Tuy dài hơn 100 chương nhưng không bị dài dòng, lê thê. Ngoại truyện rất nhiều, nói về cuộc sống sau này của họ, đảm bảo sẽ khiến độc giả thỏa mãn.
Còn nếu ai phân vân về việc có pass thì đừng lo, pass cực kỳ dễ! Editor rất có tâm luôn!
Cuối cùng, mình muốn nói rằng, sẽ là một điều rất đáng tiếc nếu bạn không đọc “Dịu dàng tận xương” đấy! Thế thì, còn chần chờ gì nữa mà không nhảy hố nào?
Bình luận truyện