Thông tin truyện Chỉ Muốn Tán Tỉnh Em

Chỉ Muốn Tán Tỉnh Em

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình, Sủng

Lượt xem:

503

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 12898 lượt

REVIEW TRUYỆN CHỈ MUỐN TÁN TỈNH EM
Tác giả: Úy Trúc
Thể loại: Hiện đại, showbiz, nữ truy, yêu thầm, #NGỌT_SỦNG_SẠCH, nhẹ nhàng, HE
Độ dài: 55 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Văn án:
Trong cuộc họp báo phim điện ảnh .
MC hỏi: "Cho tới bây giờ, chuyện điên cuồng nhất mà bạn đã làm là gì?"
Suy nghĩ một lát, Ngu Quy Vãn mỉm cười, "Chắc có lẽ là vào năm tốt nghiệp trung học cơ sở, tôi cường hôn người con trai mà tôi thích."
MC: "Kết quả là?"
Ngu Quy Vãn nhún vai, cười, "Không theo đuổi được." Nhưng mà đã có anh ấy trong tay.
...
Nghe được mấy lời này, Phó Trầm cười nhạo. Là ai tối hôm đó kéo cổ anh hôn thế nhỉ?
Vào lúc nồng nàn nhất còn ngâm nga, dịu dàng gọi anh: "Chú Phó..."
Ngọt ngào lan khắp tim rồi.
Mẹ nó, biết làm nũng thật đấy!
***
Phó Trầm là chú của bạn thân Ngu Quy Vãn.
Anh chỉ hơn họ 4 5 tuổi, lại luôn tỏ vẻ già dặn hiểu lẽ đời. Ngu Quy Vãn thích anh ngay từ những lần gặp đầu tiên, từ đó bám riết anh không buông.
Cấp ba tỏ tình với anh bị từ chối, thế nhưng nhiệt tình của Ngu Quy Vãn với Phó Trầm vẫn chẳng thay đổi. Trâu bỏ chạy thì cọc phải tự đuổi theo thôi, biết làm thế nào chứ.
Vì Phó Trầm chính là chấp niệm của cô.
Rồi anh ra nước ngoài, đến một chân trời mà cô chẳng thể theo đuổi được nữa, Ngu Quy Vãn vẫn kiên trì viết thư gửi anh, còn ngốc nghếch gửi tâm tư của mình vào một cuốn sổ. Có những câu đáng yêu khiến tớ phải bật cười:
"A a a a a hôm nay cuối cùng anh cũng trả lời thư của em rồi." nghiêm túc học thi cho tốt "Mặc dù không như em mong muốn nhưng vì của anh nên em thích." 
"Nhưng em nói thật, không muốn đọc sách chỉ muốn ngủ với anh." 
"Hôm nay ở trên Weibo có đọc được một câu, đã chán làm tiểu tiên nữ chỉ muốn làm vợ của anh." 
<3
Mộng đẹp chẳng dài lâu, mẹ Ngu phát hiện cuốn sổ này, ném mạnh vào người cô, lạnh lẽo nói: "Tuổi còn nhỏ mà đã nói chuyện yêu đương cái gì?" 
Ngu Quy Vãn ngẩng đầu ưỡn ngực, "Con thích anh ấy, anh ấy không thích con." 
"Không muốn học nữa?" 

"Không nói gì là chấp nhận? Hay phủ nhận? Hoặc là nói cả hai đều có.”
Dưới ánh mắt áp lực, Ngu Quy Vãn cảm thấy chịu không nổi. 
"Không học thì đi ra ngoài quán ăn bê mâm đi, một tháng được mấy đồng coi như trải nghiệm cuộc sống, gia thế Phó Trầm tốt như vậy, điều kiện của người ta cũng tốt, lại đi du học về không lo không tìm được bạn gái." 

"Con nhìn lại mình xem, trên người con có ưu điểm gì mà được người ưu tú như vậy để ý đến? Nếu con cố gắng học giỏi, nâng cao bản thân mình lên, cố gắng trở thành người ưu tú trước khi cậu ấy về. Đó mới là tình yêu chân chính. Con gái nhất định phải học cách rụt rè yêu lấy bản thân mình mới được người ta thích, mới đáng giá có được tình yêu." 
Dường như lúc nào cũng vậy, tình yêu đầu đời thường bị hiện thực đánh cho một nhát thật mạnh. Thế nên, Ngu Quy Vãn bắt đầu tìm mục tiêu tương lai cho riêng mình. Cô đặt chân vào showbiz, điên cuồng luyện tập khả năng diễn xuất.
Rồi ba cô phá sản, Ngu Quy Vãn càng thêm kiên trì với con đường này. Mọi thứ trải qua thuận buồm xuôi gió, cô trở thành tiểu hoa đán mới nổi có lượng fan hùng hậu.
Cuộc sống của cô chẳng còn bóng hình anh.
***
Họ gặp lại nhau rất tình cờ, rồi vèo phát đi đến hôn nhân cũng tình cờ không kém.
Từ một hiểu lầm, từ việc bị bôi đen, Ngu Quy Vãn mơ mơ hồ hồ mà trở thành vợ Phó Trầm. Dù chỉ là trên danh nghĩa, dù biết anh chẳng thật sự yêu cô, Ngu Quy Vãn cũng coi như mãn nguyện. 
Đến khi anh gặp được người con gái mình thích, cô sẽ buông tay, sẽ không sống chết bám riết lấy anh như hồi nhỏ nữa.
“Sẽ để anh được tự do.
Tự do, là sự dịu dàng của em.”
***
Tiếp đó là quá trình đôi bạn trẻ thả thính và phải lòng nhau. Thích Phó Trầm từ năm 16 tuổi đến năm 26 tuổi, Ngu Quy Vãn mới có nụ hôn đầu đúng nghĩa với anh.
Được người mình thích hôn, cho dù không dịu dàng cũng làm trái tim như muốn nổ tung.
Ngu Quy Vãn thích một người chẳng hề dễ dàng. 
Mẹ lo cô yêu một người quá, không có giới hạn, không là chính mình, chịu oan ức cũng không biết.
Nhưng Ngu Quy Vãn nghĩ, không còn là mình, thì người khác sao phải yêu mình chứ, đấy chỉ còn là lớp vỏ bọc giả dối mà thôi.
Mãi cũng đến ngày khổ tận cam lai, mọi nỗ lực và chờ đợi của cô đều xứng đáng.
***
Phó Trầm cảm thấy, cô bé con Ngu Quy Vãn này phiền chết đi được. Cứ lon ton sau lưng gọi anh là chú, cưỡng hôn rồi tỏ tình với anh, làm thế nào cũng chẳng chịu buông tay. Nhưng khi bóng hình ấy len lỏi vào trong giấc mơ của mình, lại khiến anh bối rối hoảng hốt. Thế là, anh xách vali trốn cô một mạch mấy năm trời.
Trải qua nhiều biến cố, chẳng ngờ được anh lại cầm tay cô bé năm nào tiến vào cánh cửa hôn nhân. 
Ngu Quy Vãn nghiêm túc hỏi Phó Trầm anh thích cô không, Phó Trầm trả lời, ở độ tuổi này của anh, chẳng còn biết thế nào là thích nữa.
Chỉ là khi thấy em thì mọi vật xung quanh lập tức mờ nhạt, không gặp sẽ nhớ điên cuồng.
Đó chính là tình yêu sao?
Ông chú hơn ba mươi tuổi luôn bị giục cưới nếm trải tình yêu đầu đời =))
Khi ghen lên Phó Trầm cũng trẻ con như bao người khác, đợi cô ngủ rồi mới dám thủ thỉ bên tai:
"Vừa xem tiết mục đêm giao thừa của em, giọng hát rất êm tai." 
"Hát thì hát, nhưng ca sĩ nam kia vì sao phải cầm tay em?" 
"Không thích ánh mắt anh ta nhìn em, cũng không thích nhìn em cười với anh ta." 
Người có tình yêu vào đều trở nên ngok ngheck mà =))
***
Tớ đọc nam truy nữ nhiều rồi nên giờ đổi gu sang cuốn này nữ truy nam thì cảm thấy khá mới lạ, lại cảm động với sự kiên trì và tình yêu của nữ chính dành cho nam chính. Bản edit tuy còn mắc một số lỗi chính tả nhưng nhìn chung khá hoàn thiện. Mạch truyện ban đầu hơi nhạt, về sau tác giả viết chắc tay hơn. Mn nếu yêu thích thể loại showbiz sủng ngọt nhẹ nhàng này thì hãy thử nhảy hố thư giãn nhé.  
Dưới đây là một đoạn trích tớ khá tâm đắc trong truyện:
“… Đối với Ngu Quy Vãn, tình yêu là thần thánh, với ai cũng rất công bằng. 
―― nó nhất định sẽ đến, chỉ sớm hay muộn mà thôi, bạn phải biết chờ đợi sẽ có người đến với bạn, dùng cả cuộc đời này làm ấm chén trà vì bạn, trong đêm lạnh sẽ nhắc bạn đừng quên về nhà. 
Chưa cưới cũng đừng lo lắng, không phải vội gả, mình còn trẻ, có tấm lòng lương thiện, sợ cái gì? Tự bản thân kinh doanh thật tốt, quý trọng thời gian hiện tại, năm tháng lâu dài sẽ có người đến với mình. 
Ừ, cô tin tưởng như thế.”

“Em rất thích anh.
 Em rất thích anh.
 Em rất thích anh.
Ở thế giới của em, anh là quan trọng nhất nên phải nói ba lần.”


Danh sách chương

Bình luận truyện