Thông tin truyện Điện Từ Bi

Điện Từ Bi

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình, Cổ Đại

Lượt xem:

247

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 7/10 từ 14304 lượt

REVIEW ĐIỆN TỪ BI


Tác giả: Vưu Tứ Tỷ.
Thể loại: Cổ đại, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, KHÔNG PHẢI CUNG ĐẤU, không phải quyền đấu, HE.
Số chương: 106 chương, Hoàn edit.

Giới thiệu:
Cả đời ta, có ba thứ chân tình…
Quyền lực vô thượng, phú quý vô biên, xá muội Nguyệt Hồi.
Tóm tắt: Lòng có bồ đề tay có đao, muốn thành Phật Đà lại thành yêu.
Lưu ý: Triều đại trong truyện là hư cấu, dựa trên bối cảnh thời Minh, nam chính hơi (bị) ác, không cùng huyết thống. Hoàn cảnh cổ đại, xin đừng gò ép theo lối suy nghĩ hiện đại.
------
Lương Ngộ là Chưởng ấn Tư Lễ Giám. Lăn lộn trong cung đã 11 năm nay, cũng vì mục đích báo thù cho người thân đã mất của mình. Cho tới nay, “cha nuôi” của hắn cũng đã rớt đài, điều duy nhất làm hắn nuối tiếc là đứa em gái đã đi lạc mất của mình. Cũng may, ngay lúc này có tin đã tìm được con bé.
Ngay giây phút gặp lại Nguyệt Hồi, Lương Ngộ vui mừng da diết. Lúc hai anh em lạc nhau, con bé mới 6 tuổi, chỉ là một cô nhóc nhỏ xíu mềm như bông, mà nay gặp lại đã 17, đã mang dáng vẻ thiếu nữ rồi. Thời gian trôi qua thật nhanh, ấy vậy mà nay Lương Ngộ hắn cũng đã 25, từ một chàng thiếu niên được nuông chiều, đầy hoài bão với tương lai đã trở thành một Lương Chưởng ấn mà người người kiêng dè sợ hãi. Hắn biết danh tiếng mình xấu, nhưng hắn không thẹn với lòng mình. Từ năm 14 tuổi quyết định tiến cung, hắn đã chấp nhận đánh đổi tất cả.
Vốn đã định cả đời này cô độc. Không như nhiều thái giám khác, hắn tới nay vẫn chưa có đối thực. Thứ nhất là hắn không động tâm với ai cả, vả lại nếu cứ tìm qua loa đại khái thì cũng làm lỡ dỡ cuộc đời của người ta. Nhưng từ khi tìm được cô em gái Lương Nguyệt Hồi, quỹ đạo cuộc sống của Lương Ngộ dần đổi khác.
Vì lạc mất anh trai từ nhỏ, Nguyệt Hồi đã phải lăn lộn làm việc ở bến thuyền, có thể nói là “một nửa phường lưu manh”, không gì là nàng không làm để kiếm sống cả. Khoảng thời gian ấy, Nguyệt Hồi sống nương tựa với đứa em tiểu Tứ tình cờ nhặt trên đường, hai chị em nương tựa nhau để sống. Ban đầu gặp lại anh trai Lương Ngộ, nào biết đó là ca ca ruột của mình. Nàng tưởng mình bị bắt về để làm thiếp cho người ta, nhưng “người ta” này có cần đẹp trai như vậy không nhỉ??? Hầy, Lương Nguyệt Hồi nàng đúng là chả có gì, chỉ được cái mê (trai) đẹp đầu thai không hết. Cái vị này có nhan sắc thoát tục, mi thanh mục tú, cao cao tại thượng, như tiên giáng trần mà làm huynh muội thì hơi tiếc nhỉ? Một thời gian sau đó Nguyệt Hồi vẫn thèm thuồng ra mặt vẻ đẹp của ông anh trai mình khiến Lương Ngộ sởn cả tóc gáy =)))))))
Trong 11 năm Nguyệt Hồi lăn lộn kiếm sống, nàng bỗng phát hiện ra bản thân có thiên phú trong việc giả giọng người, từ già đến trẻ, nam nữ gì nàng cũng có thể bắt chước giống tới 9 phần. Đúng lúc trong cung lại có một việc bí mật cần đến năng lực của nàng nên Lương Ngộ đã sắp xếp cho Nguyệt Hồi tiến cung. Phải nói cung đình là chốn giàu sang phú quý nhưng lại đầy nguy hiểm, nên ban đầu Lương Ngộ cũng khá lo khi đưa em gái vào cung. Vì dù gì tính cách Nguyệt Hồi rất tự do tự tại, phóng khoáng, vào cung như nhốt nàng vào một cái lồng vậy. Cũng may Nguyệt Hồi là kiểu người đơn giản, thả đâu nàng cũng có thể sống được, thậm chí là tự tìm niềm vui trong cái khó khăn.
Lo lắng là vậy nhưng nếu Nguyệt Hồi vào cung thì hai anh em họ sẽ được gặp nhau thường xuyên hơn. Lương Ngộ rất vui vì có thể từ từ bù đắp những mất mát trong 11 năm giữa hai người. Hắn vốn không phải tên Lương Ngộ, mà là Lương Nhật Bùi. Nhật Nguyệt Bồi Hồi, hai cái tên sẽ mãi gắn liền với nhau.
Mấy tháng đầu sau khi tiến cung là khoảng thời gian vui vẻ, tuy cũng có khó khăn nhưng nó chẳng đáng kể. Nguyệt Hồi lại tìm được thêm cho mình một người bạn mới – Hoàng đế. Hoàng đế thích nghe về những câu chuyện trong dân gian, thứ mà y khó có thể chứng kiến được. Vả lại tính cách Nguyệt Hồi hào sảng, người gặp người thích. Bởi vậy Hoàng đế đã sớm dành tình cảm thuở thiếu thời cho nàng, vừa hâm mộ, kính trọng, thương mến, mặc dù sau này y có rất nhiều thê thiếp khác.
Tình cờ phát hiện ra thân phận thật sự của bản thân. Hoá ra bản thân Lương Ngộ không phải người họ Lương. Hắn là được cha mẹ nhận nuôi về. Cảm thấy mất mát, đau buồn nhưng hắn cũng dần bình tĩnh lại. Bắt đầu từ đây, Lương Ngộ nhận ra trái tim mình có sự biến chuyển. Hắn cảm thấy rung động với Nguyệt Hồi, sẽ vì nàng cười đùa với Hoàng đế hay hỏi thăm tiểu Tứ mà ghen tuông. Nhưng nàng nào biết họ không cùng huyết thống, nên biểu hiện của hắn lại càng như những cô nương e thẹn hay dỗi mà chẳng rõ lý do. Còn Nguyệt Hồi ư, có thể nàng yêu bằng mắt trước, nhưng nàng cũng từng mơ thấy ca ca. Người ta nói, ngày nghĩ gì thì đêm về mơ nấy. Thế mà nàng lại có suy nghĩ không nghiêm túc với Lương Ngộ cơ. Chỉ trách là do ca ca quá đẹp thôi nhỉ… Khoảng thời gian cả hai tự dằn vặt nhau cũng chả ngược gì, mỗi người tự ôm tâm tư của riêng mình mà gặm nhấm, nhưng may sao vẫn còn cơ hội để thổ lộ.
Lương Ngộ cảm thấy hổ thẹn với cha mẹ mình, nhưng nghĩ lại, thật may vì họ nhận nuôi hắn. Cho hắn mái ấm, cơ hội để gặp được Nguyệt Hồi. Nhật Bùi – Nguyệt Hồi, số phận của họ đã định sẽ trở thành phu thê của nhau – tuy không được công khai ra bên ngoài vì yếu tố triều chính. Nhưng tình yêu của họ, chỉ hai người biết và hiểu nhau là đủ rồi. Mặt trăng cuối cùng đã có bạn, Nguyệt Hồi và Nhật Bùi, sẽ mãi mãi bên nhau, cùng vui cùng buồn.
Về cơ bản, mình thấy “Điện Từ Bi” là một cuốn truyện nên được gắn thêm tag sủng. Trước khi xác định thân phận và tình cảm với nhau thì hai người như anh em bình thường, cãi nhau cà khịa chí choé cả ngày, siêu hài. Sau khi yêu nhau thì ngọt tới ê răng. Danh tiếng của Lương Ngộ ở ngoài thì nhiều thủ đoạn độc ác, chứ khi ở riêng với Nguyệt Hồi thì như cô vợ nhỏ bị lưu manh ức hiếp ấy, e thẹn, hay ghen, hay dỗi. Đúng là ra đường anh là cá mập, ở nhà anh là cá con =)))))))))) Dữ dằn với cả thế giới, chỉ dịu dàng với mỗi mình em!!
Nam 8 của truyện là hoàng đế. Mấy đoạn đầu truyện ông này tiếp xúc với nữ chính cũng dễ thương lắm. Số ổng cũng tội, bệnh nặng từ nhỏ, sau khi lên làm Hoàng đế cũng bệnh liên miên nên sau này cũng không sống lâu được. Vả lại, Hoàng đế thì tam thê tứ thiếp, ổng mồm thì hứa hẹn với Nguyệt Hồi sẽ cho nàng làm Quý phi chứ quay qua quay lại cũng mê mẩn cô khác =))))) Nguyệt Hồi thì cũng không thực sự yêu Hoàng đế, có lẽ là crush thôi. Nên nữ chính cũng không quá để tâm, thêm nữa là sau đó bả cũng nhận ra là bả yêu ông anh “hay dỗi” của bả mất tiêu rồi =)))) Nên bye Hoàng đế, anh đọ không lại cái lu giấm hình người sống đâu :v
Tính cách nữ chính khá là chợ, bả phát ngôn đầy mùi giang hồ trong khi nam chính thì lại nho nhã, thanh tao. Nhiều khi mình tưởng hai người đảo giới tính cho nhau ấy, “cô vợ nhỏ và ông chồng lưu manh” =))))
Vì gu mình là thái giám pha kè nên là hihi, sau này hai người vẫn có con thôi, nhưng con họ sẽ không thể gọi nam chính là cha một cách đường đường chính chính, do ổng là thái giám mà ????


Bình luận truyện