Thông tin truyện Thâm Cung Hỗn Loạn

Thâm Cung Hỗn Loạn

Tác giả:

Thể loại:

Cổ Đại, Cung Đấu

Lượt xem:

1,014

Trạng thái:

Đang cập nhật

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 10/10 từ 15995 lượt

Đây là câu chuyện về một tiểu cô nương và bá vương ngốc của nàng.
Hoàng hậu băng thệ, Tề Anh Minh vốn đã quá tuổi tham gia tuyển tú nữ bất đắc dĩ phải vào cung, một phần là vì tình hình gia tộc và hoàng đế đang căng thẳng, nhà cha nuôi nàng - cũng chính là nhà mẹ đẻ của tiên hoàng hậu, không muốn buông vị trí này ra; một phần là vì thái hoàng thái hậu và thái hậu trong cung lo cho đại cục, cũng có ý muốn trải thảm lót đường để nàng ngồi lên vị trí hoàng hậu tiếp theo.
Theo lý mà nói, một thiếu nữ đang tuổi đôi mươi như Anh Minh, đột nhiên lại một bước hoá thành phượng hoàng, được kết duyên với hoàng đế anh tuấn tiêu sái, hơn nữa bốn phương đều có người hậu thuẫn muốn nàng ngồi lên hậu vị, nàng nên vui mừng mới phải. Thế nhưng Anh Minh lại chẳng thể vui nổi. 
Nàng vốn không muốn vào cung, cha mẹ nàng cũng chỉ muốn nàng trải qua một cuộc sống an bình, vì thế năm xưa mới bảo nàng giả bệnh để trốn tuyển tú, mà nay lại chạy trời không khỏi nắng, nàng không muốn đi cũng không được. 
Bởi vậy nàng rất ghét hoàng đế. Thứ nhất, vì trở thành hoàng hậu của hắn mà nàng phải vào cung, xa rời gia đình, huỷ hôn ước vốn đã định sẵn với một người khác. Thứ hai, hắn đối xử với tiên hoàng hậu không tốt, khiến nàng ấy ra đi trong lạnh lẽo và uất ức.
Tề Anh Minh là con gái quan đại thần, bạn khuê mật của tiên hoàng hậu. Đã nói là bạn khuê mật, tất nhiên tình nghĩa giữa nàng và hoàng hậu không tầm thường. Hoàng hậu vốn là một quân cờ được đưa vào trong cung nhằm nâng đỡ gia tộc, không hề có chút tình cảm nào với hoàng đế, mà hoàng đế đương nhiên cũng vậy. Hai người giằng co nhiều năm, cuối cùng hoàng hậu đoản mệnh ra đi. 
Nàng ấy ở trong cung cấm nhiều năm như vậy, chỉ có một người bạn thân thường xuyên tiến cung bầu bạn là Anh Minh, vì thế Anh Minh hiểu rất rõ những tủi nhục và uất ức mà hoàng hậu phải chịu, do vậy, khi hoàng hậu mất, nàng càng ghét hoàng đế hơn.
Anh Minh ghét hoàng đế, ngay từ khi chưa nhìn thấy hắn đã ghét. 
Mà vừa vặn, hoàng đế cũng chẳng ưa nàng, cảm thấy nữ nhân này chẳng có điểm gì tốt, đã ham ăn lại còn không biết tốt xấu, cứ cố tình phải một mất một còn với hắn. Thế nhưng việc nàng lên làm hoàng hậu của hắn là chuyện đã được quyết định, hắn cũng khó lòng thay đổi, vì vậy hai người mỗi lần gặp nhau đều mắt to trừng mắt nhỏ, vắt óc suy nghĩ xem nên giày vò đối phương thế nào.
Anh Minh thông minh, miệng lưỡi cũng lanh lợi, mỗi lần đấu khẩu là lại khiến hoàng đế không sao phản bác được; mà hoàng đế cũng chẳng vừa, ỷ mình là chủ tử nên hết lần này đến lần khác dùng “cường quyền” để “áp bức” nàng. Cả hai không ai nhường ai, thành ra mối quan hệ tưởng như sẽ nồng nặc mùi thuốc súng chính trị lại trở thành cuộc tranh đấu giữa hai đứa trẻ mới lớn.
Ví dụ, hoàng đế chơi xấu ban cho nàng một con vịt quay thật to, ý bắt nàng một mình ăn hết; Anh Minh không dám trái thánh ý song cũng chẳng thể ăn hết, nàng bèn lập cho con vịt quay một cái miếu thờ. 
Nhìn khắp Tử Cấm thành, có lẽ nàng là người đầu tiên lập miếu thờ cho một con vịt quay.
Nhưng mà trong cuộc tranh đấu này, rõ ràng hoàng đế đã thua. 
Ngày trước, hắn đâu có thèm để ý đến tiên hoàng hậu, bởi mục đích tiên hoàng hậu tiến cung khiến hắn chán ghét; nay Anh Minh cũng tiến cung vì chủ ý của phe cánh chính trị, ấy vậy mà hắn lại có thể từ ghét chuyển sang thích, rồi lại thấy đáng yêu. 
Cũng khó trách, hai người là oan gia ngõ hẹp, ai cũng ra sức tác thành cho hai người, cơ bản ngày nào cũng chạm mặt nhau, hơn nữa đấu võ mồm liên tục nên không có ấn tượng cũng khó.
Vũ Văn Ý là vua một nước, việc thừa nhận mình yêu thích một nữ nhân vẫn luôn đối đầu với mình như hai con gà chọi đối với hắn mà nói, rất là khó khăn. Vì vậy sau một hồi dây dưa rồi phát hiện tình cảm, hoàng đế lại phải vất vả chạy trên con đường truy thê, cố gắng để Anh Minh nhận ra tình cảm của hắn, sau đó khiến nàng cũng yêu hắn.


Bình luận truyện