REVIEW OANH OANH CỦA ANH
Tác giả: Giang Tiểu Lục
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, nữ dịu dàng x nam kì lạ, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, hệ chữa lành, nhẹ nhàng, ấm áp, HE
Độ dài: 66 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
“Cô ấy là Nhân Nhân của tôi.”
Nhưng…
“Tôi lạc mất cô ấy rồi.”
***
Ai cũng nói Lâm Tống Tiện thật kì lạ? Tại sao thế gian có bao nhiêu người khao khát được sống, tham lam hướng về phía mặt trời mà anh lại mãi chìm đắm trong bóng tối và tìm cách chết hết lần này đến lần khác?
Lâm Tống Tiện cũng không rõ đáp án là gì.
Nhưng anh từng nghĩ bản thân mình không xứng đáng được sinh ra, không xứng đáng nhận được yêu thương, cũng chẳng đáng giá đón lấy ánh mặt trời.
Anh chỉ là sản phẩm của một cuộc hôn nhân thương nghiệp! Sự ra đời của anh là gánh nặng, là mục đích để vụ lợi.
Người ta thường nói tình mẫu tử rất thiêng liêng, nhưng từ thuở bé cho đến khi bắt đầu nhận thức mọi thứ, Lâm Tống Tiện chưa từng cảm nhận được điều đó. Anh chưa từng hiểu được cái gọi là tình cảm gia đình ấy.
Anh sống cô đơn, tịch mịch. Tuy bạn bè anh em rất nhiều nhưng Lâm Tống Tiện hầu như chẳng thân thiết với ai cả.
Anh một mực sống như vậy cho đến năm 17 tuổi ấy…
Một cô gái xuất hiện và nói với anh rằng: “Cậu không biết sự tồn tại của mình là một chuyện khiến người ta vui biết bao đâu.”
Cô gái đó kéo anh ra khỏi bóng tối và dẫn bước đưa anh tiến về nơi ánh sáng.
Cô là người dù có sợ hãi, có nhát gan thế nào vẫn sẵn sàng phá bỏ quy tắc để đi cùng anh, để an ủi anh, để xoa dịu nỗi cô độc của anh.
Tống Oanh có một cuộc sống khác hẳn với Lâm Tống Tiện. Cô có một gia đình hạnh phúc trọn vẹn, có những người bạn chân thành luôn bên cạnh mình và đặc biệt là cô luôn tràn đầy hy vọng về cuộc sống, về ngày mai.
Cô chưa từng nghĩ đến một ngày mình sẽ trở thành mặt trời và nguồn sống cho một ai đó.
Trước đây Tống Oanh luôn sống mẫu mực, một cuộc đời bình dị đến tầm thường. Song Lâm Tống Tiện đã đến và đưa cô đi khám phá xung quanh, tìm tòi về cuộc sống về con người khắp nơi. Hơn hết thảy là những cảm xúc mà cô chưa từng có bao giờ.
Lâm Tống Tiện và Tống Oanh trở thành bạn ngồi cùng bàn một cách bất đắc dĩ, nhưng có lẽ cả hai đều không ngờ rằng chính đối phương sẽ thay đổi cuộc sống của mình đến nghiêng trời lệch đất.
Tống Oanh sẵn sàng dùng sự dịu dàng, hiền lành của mình để bảo bọc và che chở cho anh.
Cô sẽ bất bình khi thấy một ai đó bắt nạt anh, sẽ buồn rầu khi thấy anh buông thả chẳng màng đến bản thân.
Cô đem đến cho anh một chân trời mới, giúp anh hiểu được những mặt tích cực của thế giới này.
Một người bạn bình thường như cô lại sẵn sàng khóc òa lên vì thấy anh nhảy xuống từ lầu cao.
Mà chính sự dịu dàng ấy của Tống Oanh cũng đã dần ôm lấy anh và “thuần hóa” một người được xem là “kẻ điên” như anh.
Hai người thu hút lẫn nhau vì tính cách, vì sở thích và cả sự chữa lành cho nhau!
“Không ai biết trong khoảnh khắc nhảy xuống cậu đã suy nghĩ những gì, nhưng trong giây phút ôm một cô gái đang khóc to trong lòng này, dường như cậu được học một điều mới.
Tớ không thích thế giới này.
Nhưng tớ đầu hàng trước cậu.”
Một Lâm Tống Tiện lạnh lùng luôn lẻ loi một mình dần trở nên dựa dẫm vào cô gái ấy. Một người mắc bệnh mất ngủ trầm trọng như anh nhưng chỉ cần ở cạnh cô thì lại ngủ một giấc dài ngon lành.
Đối với Lâm Tống Tiện, Tống Oanh chính là cô gái nhỏ của anh, là một sự tồn tại không thể thiếu trong cuộc đời của anh.
Đối với Tống Oanh, Lâm Tống Tiện lại là một người độc nhất vô nhị mà không ai thay thế được.
Anh và cô đồng hành cùng nhau trong suốt quãng thời gian cấp ba tươi đẹp. Sau kì thi đại học, những tưởng một cuộc sống mới của hai người sẽ bắt đầu, sẽ yêu đương, sẽ kết hôn rồi sinh con…
Lâm Tống Tiện bắt đầu có những mộng tưởng tươi đẹp về tương lai, về chuyện tình yêu của hai người nhưng ông trời thật biết cách trêu ngươi người ta!
Anh và cô cứ thế xa nhau hơn bốn năm trời.
Trong suốt khoảng thời gian ở nơi đất khách quê người, hai người trao đổi với nhau qua những bức thư. Trò chuyện và kể nhau nghe về những điều thú vị trong khuôn viên trường đại học.
Dù xa cách hàng nghìn hàng vạn dặm nhưng anh và cô vẫn luôn hướng về phía nhau, nỗi nhớ và tình yêu cũng chẳng hề vơi bớt đi.
Cuối cùng, sức mạnh tình yêu của hai người vẫn lay động được số phận, người có tình vẫn sẽ trở về bên nhau!
Ngày Lâm Tống Tiện trở về cũng là ngày anh và Tống Oanh chung bước đường mai này.
Có lẽ xa nhau là để họ có thể nhìn rõ lòng mình, cũng là thử thách để anh và cô biết được đối phương quan trọng với mình đến nhường nào.
Từ nay, Lâm Tống Tiện sẽ không còn cô đơn, sẽ không bị bỏ mặc. Anh từng mất đi hy vọng sống nhưng giờ đây, mỗi ngày trôi qua anh đều ngập tràn niềm tin, ngập tràn lẽ sống.
Đối với mình, “Oanh oanh của anh” như một câu chuyện về quá trình chú thỏ nhỏ “Tống Oanh” xoa dịu và chữa lành những vết thương đau đớn về thể xác và tâm hồn của con sói hoang dã “Lâm Tống Tiện”.
Truyện khá chậm nhiệt nhưng tình tiết được xây dựng rất hợp lý, bởi lẽ để một người từng chịu tổn thương như Lâm Tống Tiện mở lòng thì khó vô cùng! Sau cùng chính sự dịu dàng, bao dung thậm chí có thể nói là dung túng, chiều hư của Tống Oanh đã tạo nên một Lâm Tống Tiện mạnh mẽ, tự tin trong tương lai.
Một câu truyện thanh xuân ngọt ngào, có buồn có vui, thích hợp đọc vào dịp covid thế này cho ấm lòng, nên mọi người đừng chần chờ mà nhảy hố ngay đi <3
——- 2015.7.25
Tống.
“Tại sao chỉ có một chữ Tống.” Lâm Tống Tiện nhìn thấy động tác của cô, ánh mắt nhìn lên trên đó, hỏi.
“Vì chữ này đại diện cho cả hai chúng ta mà.” Tống Oanh ngẩng đầy lên, đôi con ngươi ánh lên tia sáng màu hổ phách, vẻ mặt nghiêm túc.
“Đây là chữ Tống của chúng ta đó.”
Lâm Tống Tiện từng có một lần ghét chính tên của mình.
Bên trong đó có hai cái họ tồn tại cùng nhau, không lúc nào không nhắc nhở, cậu chỉ là vật phẩm của một cuộc hôn nhân, là công cụ để duy trì quan hệ lợi ích giữa hai gia tộc.
Đây cũng là ý nghĩa của cậu khi sinh ra trên thế giới này.
Là chữ Tống của chúng ta.
Nó không liên quan đến bất kỳ thứ gì, chỉ thuộc về cậu, và cô.
Bình luận truyện