REVIEW ANH NHẸ CHÚT ĐƯỢC KHÔNG
Tác giả: Mộc Điềm
Thể loại: Hiện đại, 419, nam yêu thầm, nam truy, giáo viên mầm non nhút nhát x bác sĩ nha khoa độc miệng mặt dày, #NGỌT_SỦNG, hài hước, thâm tình, HE
Độ dài: 55 chương + 15 NT
Tình trạng: Hoàn chính văn - đang edit NT (có PASS)
“Nằm lên đi.”
“Anh, anh nhẹ chút được không…”
“Không sao đâu, không đau chút nào đâu. Anh sẽ nhẹ chút.”
Nếu một câu chuyện được bắt đầu bằng đoạn hội thoại trên thì bạn đoán xem họ đang làm gì?
Ấy ấy, các bạn đừng nghĩ đến những chuyện nhạy cảm nhé. Mạnh Vân chỉ đang được bác sĩ khám răng thôi.
Bởi vì bị đau răng lâu năm mà Mạnh Vân phải thường xuyên đi khám, các lần trước thì cũng bình thường thôi, nhưng mà lần này lại gặp phải người quen.
Người đó là Lục Dã, là đàn anh chung trường đại học, là người chứng kiến quá trình theo đuổi Ngụy Tống Từ đầy dũng cảm của Mạnh Vân, cũng là chàng trai yêu thầm cô nhiều năm trời.
Giờ đây anh là nha sĩ, lại còn là bác sĩ khám răng cho Mạnh Vân nữa.
Nhìn cô gái nằm trên ghế nha khoa, Lục Dã lại nhớ đến việc cô rời đi không một lời từ biệt, nhớ đến bản thân mình từng chạy khắp nơi, điên cuồng tìm cô.
Cứ ngỡ sẽ không thể gặp lại, nhưng không ngờ Mạnh Vân đã trở về rồi.
Lần này, Lục Dã sẽ nắm chắc cơ hội ở bên cô, anh không muốn mình phải hối hận như lúc trước, vì chậm một bước mà suýt bỏ lỡ hạnh phúc của đời mình.
Thế là Lục Dã lợi dụng việc mình là nha sĩ khám cho Mạnh Vân để lấy số điện thoại của cô, rồi nhắn tin nói với Mạnh Vân rằng cô là đối tượng rất thích hợp để yêu đương và kết hôn với anh. Sau đó Lục Dã còn giới thiệu cô với chị y tá: “Đây là bạn gái tương lai của tôi.”
Vì là lần đầu theo đuổi con gái người ta nên Lục Dã vẫn còn rất non trẻ, thiếu kinh nghiệm, anh cứ “tấn công” cô bằng vô số những lời thả thính, dồn dập đến nỗi Mạnh Vân không kịp chối từ, chỉ có thể liên tục đỏ mặt, trốn tránh Lục Dã.
Khi phát hiện ra Mạnh Vân cố trốn tránh và hay tức giận đỏ mặt trước những lời trêu chọc của mình thì Lục Dã thầm than thôi rồi, hình như mình chọc hơi quá, phản tác dụng mất tiêu thì phải!!
Tuy Lục Dã hay ngả ngớn, trêu chọc Mạnh Vân nhưng anh là bờ vai vững chắc để cô có thể dựa vào. Từ chuyện ở trường mầm non, là Lục Dã trao cô dũng khí để nói chuyện thẳng thắn với phụ huynh, là anh chống lưng để cô tiếp tục công việc yêu thích tại trường. Đến chuyện gia đình, cũng là Lục Dã nắm chặt tay, tiếp thêm sức mạnh để cô từ chối yêu cầu vô lý, sự lợi dụng từ người mẹ trọng nam khinh nữ, chưa nuôi cô ngày nào nhưng luôn bắt cô phải báo hiếu.
Lục Dã còn là một người đàn ông rất tinh tế. Anh có thể nhìn thấy từng niềm vui, nỗi buồn qua nét mặt của Mạnh Vân. Dù cô vui hay buồn thì anh vẫn sẽ ngồi bên, lắng nghe tâm sự của cô, bởi vì:
“Anh muốn tìm hiểu thêm về em… Vui hay buồn cũng muốn biết hết. Bởi vì anh muốn bước vào cuộc đời… của em.”
Trong khoảnh khắc Lục Dã biết được quá khứ đau lòng về một gia đình không hạnh phúc của Mạnh Vân, anh đã rơi lệ. Một chàng trai phải yêu một cô gái đến nhường nào thì mới có thể khóc vì nỗi bất hạnh cô ấy từng trải qua chứ? Vì thế Lục Dã càng quyết tâm đem lại nhiều niềm vui cho Mạnh Vân hơn.
Đối diện với tình cảm chân thành của Lục Dã, tất nhiên là Mạnh Vân đã rung động. Vào một ngày đẹp trời nọ, Lục Dã đã chính được được lên chức bạn trai. Hôm đấy anh vui không tả nổi, chỉ ước gì có thể loan báo cho cả thế giới biết Mạnh Vân chính là bạn gái anh.
Vậy nên, khi đi họp lớp, Lục Dã đã tự tay thiết kế áo cặp cho mình và Mạnh Vân. Hai chiếc áo ấy có một dòng chữ ngắn gọn, súc tích: Bạn gái của Lục Dã/ Bạn trai của Mạnh Vân.
Trong suy nghĩ của Lục Dã, anh và cô đẹp đôi thế này mà không rải chút ân ái tình cảm thì chẳng phải là phí của trời sao? Bởi vậy bạn bè xung quanh anh lúc nào cũng bị cho ăn đến đầy bụng.
Sống trong tình yêu quá đỗi ngọt ngào với Mạnh Vân khiến Lục Dã càng cảm thấy hối hận vì không theo đuổi cô sớm hớn. Nếu vậy thì họ có thể yêu đương nồng cháy rồi có những đứa trẻ chạy lon ton trong nhà từ lâu, sau đó bên nhau đến bạc đầu, về già còn có thể gửi gắm câu chuyện tình yêu này lên trang giấy nữa.
Ôm ấp suy nghĩ đó, anh và cô cùng nhau về ra mắt gia đình hai bên. Ai ai cũng chúc phúc cho cặp trai tài gái sắc này. Và rồi ngày cưới cũng đã được định ra, Lục Dã đứng trên sân khấu, ngập tràn hạnh phúc mà nói:
“Em nói em không muốn nghe những lời thả thính, vậy thì anh sẽ nói với em một nghìn lần rằng anh yêu em.”
Anh có thể làm mọi thứ vì Mạnh Vân, kể cả những điều tưởng chừng như không thể. Anh không màng những lời bình luận của người ngoài, chỉ cần cô biết, trong lòng anh, cô mãi mãi là một nàng công chúa.
“Mạnh Vân, anh yêu em.”
Như Lục Dã đã từng nói, điều lãng mạn nhất đối với một nha sĩ là mỗi chỗ răng sâu của người yêu đều do anh tự tay hàn lại. Và anh đã làm được điều đó.
Mạnh Vân à, anh sẽ không chỉ bảo vệ hàm răng của em mà còn bảo vệ em đến cuối cuộc đời này.
***
“Anh nhẹ chút được không?” là bộ truyện vừa ngọt ngào vừa hài hước vì bạn sẽ luôn tìm thấy niềm vui từ Lục Dã lưu manh và không bao giờ nghiêm túc được quá ba giây. Song song với tuyến tình cảm đáng yêu, truyện cũng phản ánh sự trọng nam khinh nữ và sức ảnh hưởng của phụ huynh đối với con trẻ.
Hy vọng mỗi người chúng ta sẽ có được may mắn như Lục Dã và Mạnh Vân, tuy từng vô tình bỏ lỡ nhưng cuối cùng đã tìm lại được nhau.
Bình luận truyện