Thông tin truyện Thập Niên 70 Sau Khi Nhị Hôn Nuông Chiều Tiểu Quả Phụ Hàng Ngày

Thập Niên 70 Sau Khi Nhị Hôn Nuông Chiều Tiểu Quả Phụ Hàng Ngày

Tác giả:

Lượt xem:

761

Trạng thái:

Đang cập nhật

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 13407 lượt

Đọc truyện Thập Niên 70 Sau Khi Nhị Hôn Nuông Chiều Tiểu Quả Phụ Hàng Ngày Full.Văn Án :Miền hoa dại giới thiệu đến các bạn truyện: (Thập niên 70) Sau khi nhị hôn nuông chiều tiểu quả phụ hàng ngày

*nhị hôn: cưới lần hai

Tác giả: Tố Thời

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Xuyên thư , Sảng văn , Pháo hôi , Nghịch tập , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Dưỡng oa , Niên văn

Văn án vắn tắt:

Sở Uyển là tiểu mỹ nhân xinh đẹp nhất làng trên xóm dưới, đáng tiếc không có số mệnh tốt. Trong ngày cưới, người chồng mà cô còn chưa từng gặp mặt kia không hiểu tại sao lại lăn ra chết, cô liền trở thành quả phụ.

Người nhà chồng mắng cô khắc chết chồng, mọi việc nặng, việc dơ bẩn đều bắt cô làm.

Người nhà mẹ đẻ lại ngại cô đen đủi, con gái đã gả ra ngoài giống như bát nước hắt đi, không muốn quản sự tình liền quan đến Sở Uyển ở nhà chồng.

Sở Uyển là một quả phụ vừa trẻ vừa xinh đẹp, không tránh được trước cửa nhà nhiều thị phi…

Sở Uyển bị ép làm đến bệnh, sốt cao. Trong mơ liền nhìn thấy mọi sinh hoạt của bản thân là ở trong một quyển truyện niên đại, cô chỉ là pháo hôi lót chân cho chị kế mà thôi.

Trong nguyên văn, Sở Uyển đêm khuya ngoài ý muốn nằm trong phòng của Cố doanh trưởng đến thôn thăm người thân, thôn dân đi tìm, đang ở bên ngoài dùng đủ lời bát quái.

Có thanh niên trí thức cùng thôn liền hảo tâm “Cứu giúp” Sở Uyển, chỉ cho cô một con đường chạy trốn thông qua vách núi.

Sở Uyển vì chạy trốn mà ngã chết, đối phương giả mèo khóc chuột diễn một phen “tỷ muội tình thâm” trước mặt Cố doanh trưởng, lấy được hảo cảm của anh ta

Lại lần nữa tỉnh lại, Sở Uyển mới vừa hạ sốt, cả người mềm mại nằm ở trên giường đất của Cố doanh trưởng.

Nam nhân này ánh mắt thật lạnh lẽo. Ở bên ngoài phòng, thôn dân mắng to tiểu quả phụ bò giường không biết liêm sỉ.

Sở Uyển thân thể liền căng cứng, nhanh chân khoá lại cửa phòng,  suy yếu đến cả người phát run, ngón tay khẽ chạm môi cầu xin:  “Hư...... Cầu ngài, đừng lên tiếng.”

——Cô muốn sống, nửa đời sau, phải vì chính mình sống một lần.


Bình luận truyện